Càng tới gần trăng tròn kia, hàn ý càng đậm, ánh trăng trút xuống phía dưới, tốc độ các Phong Linh càng ngày càng chậm, sương lạnh trên thân không ngừng trở nên nặng nề. Nhưng dù vậy cũng vẫn không cản được bước tiến của bọn nó, Dương Khai thấy những Phong Linh kia đang dần tới gần trăng tròn. Hắn cũng không xác định một khi bị những Phong Linh này tới gần sẽ có hậu quả gì. Không dám mạo hiểm, mắt thấy Nguyệt Hoa Như Thủy lại đều không thể ngăn cản những Phong Linh này, hung ác lên, quát lớn: "Kim Ô Chú Nhật!" Trăng tròn thanh lãnh chìm xuống dưới, tiếng Kim Ô hót vang, một vầng đại nhật xuất hiện, trong đại nhật kia có quái điểu ba chân chơi đùa. Băng hàn chi lực được khí tức nóng rực thay thế, đông đảo Phong Linh không kịp ngừng la, Kim Ô Chân Hỏa nóng rực đã từ trong đại nhật phun ra ngoài. Xoẹt xẹt. . . Riếng vang quái dị truyền ra, Phong Linh gào thét, toàn thân Phong Linh lập tức cháy lên Kim Ô Chân Hỏa đen kịt, hỏa thế bừng bừng bay vây chúng nó. Kim Ô Chân Hỏa đốt cháy vạn vật, chính là những Phong Linh này cũng không ngăn cản được. Dương Khai thấy thế cũng vui mừng. Gần 20 con Phong Linh như biến thành 20 hỏa cầu, Kim Ô Chân Hỏa không ngừng thiêu đốt, thân trên Phong Linh không ngừng tràn ngập ra từng đạo khói đen. Dương Khai nhướng mày, bản năng cảm thấy những khói đen này không phải thứ gì tốt, nơi này là Tiểu Càn Khôn của hắn, phàm là có một chút điểm dị thường hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3734899/chuong-4359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.