Chỉ một thoáng, quang hoa đủ mọi màu sắc lấp lóe, đông đảo Khai Thiên tế ra bí bảo, ầm ầm đánh tới Phong Linh, lực lượng cuồng bạo hỗn loạn đến cực điểm, khí kình khuấy động. Phong Linh cực kỳ linh hoạt phiêu dật, trái tránh phải tránh lại để không ít người công kích hụt, ngược lại là bởi vì tất cả mọi người nhét chung một chỗ, xuất hiện không ít ngộ thương. Nhưng tóm lại vẫn có một ít công kích đánh trúng Phong Linh, mỗi một lần công kích cũng có thể làm cho nó sụp đổ ra, mặc dù rất nhanh nó lại có thể một lần nữa tụ lại, nhưng màu sắc trên thân nó rõ ràng dần dần trở nên ảm đạm. Thấy vậy, Hoa Dũng quát lớn nói: "Mọi người gắng chịu đựng, đừng đểtự loạn trận cước, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, Phong Linh không đủ gây sợ!" Đây cũng không phải hồ xuy đại khí, Phong Linh nơi đây mặc dù vô cùng quỷ dị, ngay cả một tứ phẩm Khai Thiên cũng trong nháy mắt chết thảm trong tay nó, nhưng ở đây nhiều Khai Thiên cảnh như vậy, ngay cả lục phẩm Khai Thiên đều có chín vị, nếu chỉ là một con Phong Linh đã sợ, vậy quá vô năng rồi. Bí bảo chi uy không ngừng nở rộ, thân thể Phong Linh càng ngày càng ảm đạm, dần dần trở nên trong suốt, mắt thấy nó sắp bị triệt để tiêu diệt, khuôn mặt Phong Linh bỗng nhiên đã nứt ra một cái khe, tựa như một cái miệng rộng, miệng há ra, từ trong miệng kia truyền ra tiếng gió gào thét. Đám người không biết Phong Linh đến cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3734897/chuong-4357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.