"Ngươi muốn chết!" Vân Phi Bạch giận tím mặt, ở địa bàn của mình, chúng nữ nhân của mình thế mà bị người bị đả thương, nếu là truyền đi, mặt mũi của hắn để ở đâu? Vốn chỉ là dự định giam giữ Dương Khai rồi đi đối phó nữ nhân gọi là Lan U Nhược kia, bây giờ lại đã sinh sát cơ. Khí tức lục phẩm Khai Thiên tràn ngập ra, một chưởng kình thiên, ầm vang đè xuống. Trên đỉnh đầu Dương Khai lập tức xuất hiện một dấu bàn tay khổng lồ, dấu bàn tay kia thuần túy là do thiên địa vĩ lực tinh thuần đến cực điểm ngưng tụ mà thành. Một chưởng này đập xuống, đâu chỉ một Tiểu Càn Khôn áp bách đến, hơn nữa còn là Tiểu Càn Khôn lục phẩm Khai Thiên. Dương Khai đột nhiên cảm thấy được hơi áp lực, sau khi tấn thăng Khai Thiên, đánh với Mã Thiên Nguyên một trận cố nhiên thống khoái, nhưng cũng không thể khiến hắn bức ra toàn bộ bản sựa. Nhưng bây giờ đối mặt một vị lục phẩm Khai Thiên nổi giận, bất kỳ một chút lơ là sơ suất đều có thể trí mạng. Chiến ý càng kiêu ngạo hơn xông lên đầu, Dương Khai không hề sợ hãi, phóng lên tận trời, đón lấy bàn tay khổng lồ kia. Vân Phi Bạch mắt lóe lên vẻ ngoan lệ, đại thủ chợt nắm lại, cự chưởng đập xuống kia cũng bỗng nhiên khép lại, như một tòa lồng giam, chộp lấy thân ảnh nhỏ bé của Dương Khai vào trong lòng bàn tay. Nhưng chỉ ngay chớp mắt sau, Vân Phi Bạch liền biến sắc. Thiên địa vĩ lực chấn động, ngàn vạn lưu quang nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3732689/chuong-4324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.