Bí Hý cười nói: "Ngươi đã đoán được thì cần gì phải hỏi lại?" Dương Khai không khỏi nuốt nước miếng một cái, sự kinh hãi trong mắt càng thêm nồng đậm. Hắn vốn cho rằng vị Bí Hý này ẩn thân trong Hư Không Địa, một mực ngủ say nhiều năm, bây giờ xem ra, phảng phất là mình đã tính sai gì đó. Hắn vội vàng đứng dậy, chỉ kịp bỏ lại một câu nói: "Ta đi một chút rồi sẽ quay lại!" Thân hình hắn thoắt một cái, dưới sự thôi động của Không Gian Pháp Tắc, cả người hắn lập tức rời khỏi cung điện trong sơn động, trực tiếp hiện thân trên bầu trời Hư Không Địa. Hắn tế ra ngọc giác đại trận, thôi động lực lượng, đưa tay gẩy một cái, mây mù bốc lên bao phủ Hư Không Địa cấp tốc tản ra, cả Hư Không Địa liền hiện ra trong tầm mắt của Dương Khai. Kinh ngạc quan sát một hồi, Dương Khai chỉ cảm thấy từng tia từng tia khí lạnh quất vào mặt mình, trong mắt hiện lên đầy vẻ kinh hãi, bộ dạng gần như không dám tin. "Tông chủ!" Biện Vũ Tình bỗng nhiên từ phía dưới vọt lên, có hơi hốt hoảng hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi?" Nàng vừa rồi đang kiểm kê, phân loại rất nhiều chiến lợi phẩm trong trận đại chiến trước đó, sau đó bỗng nhiên phát giác Cửu Trọng Thiên đại trận có một tia dị động, liền vội vàng bay lên đây điều tra. Nàng còn tưởng rằng lại có đại địch nào đó xâm phạm Hư Không Địa, nhưng đến nơi này thì mới biết được, cũng không phải là có địch nhân nào đó tới đây. Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3730494/chuong-4275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.