Chương trước
Chương sau
Hắc Nha Thần Quân cười nói: "Thất phẩm Yêu thú cố nhiên không tầm thường, nhưng nó ngủ say đã lâu, có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực cũng chưa biết, chư vị ở đây đều là đệ tử tinh nhuệ các đại tông môn, đồng lòng liên thủ tự có thể tranh đấu, huống chi, bổn quân cũng không cầu các ngươi giết nó, chỉ cần kéo dài một hồi, đợi phá cấm chế kia, chúng ta trốn vào Huyết Yêu Thần Cung, thất phẩm Yêu thú lại có thể làm sao?" Dương Khai không muốn để ý đến hắn, trước đó, hắn vẫn rất chờ mong có thể gặp được Yêu thú Kim hành hoặc là  m hành thất phẩm, giết lấy đan, nhưng sau trận đại chiến với Kim Phí Vương, hắn đã triệt để tuyệt ý định này. Thất phẩm Yêu thú, căn bản không phải hắn có thể mơ ước. Hắc Nha Thần Quân lại nói: "Huyết Yêu Thần Cung chính là chỗ tọa hóa của Huyết Yêu lão quỷ, trong thần cung vô số tàng bảo, nếu có được một hai món, nhất định có thể nhất phi trùng thiên." Hắn nói mặc dù tràn ngập mê hoặc, nhưng cũng không có bao nhiêu người động tâm, sau khi chứng kiến thủ đoạn của Hắc Nha Thần Quân, tất cả mọi người đối với hắn kiêng kị phi thường, dù sao cũng là Thần Quân đoạt xá trùng sinh, đối với Huyết Yêu Động Thiên hiểu rõ nhiều hơn bất luận kẻ nào, cho dù hắn nói thật, đám người tề tâm hợp lực, ngăn lại thất phẩm Yêu thú, phá tan cấm chế, đến lúc đó ai có thể dưới mắt Hắc Nha Thần Quân lấy đi trọng bảo? Có đồ vật tốt gì hắn sẽ không tự mình đi lấy sao? Loại chuyện vì người khác làm áo cưới này, ai nguyện ý làm, các đệ tử đại động thiên phúc địa đều không phải là đồ đần, điểm này vẫn có thể thấy rõ. Hắc Nha Thần Quân vung tay hô: "Còn xin chư vị giúp ta một chút sức lực, sau khi chuyện thành công, bảo vật thần cung, mỗi người dựa vào cơ duyên mà tranh đoạt!" Vô số đôi mắt lãnh đạm nhìn hắn, không ai hưởng ứng. Dương Khai cười nhạo nói: "Hắc Nha Thần Quân, ngươi muốn mượn lực lượng của chúng ta mở ra Huyết Yêu Thần Cung, sợ là đánh sai chủ ý, ta khuyên ngươi nên sớm tuyệt phần tâm tư này." Hắc Nha Thần Quân nghe vậy nhìn chung quanh: "Bổn quân khẩn thiết chi tâm, chư quân chẳng lẽ không có điểm biểu thị?" Ba Lương trầm giọng nói: "Thần Quân cao nhân tiền bối, chúng ta tự than thở không bằng, trong Huyết Yêu Thần Cung này rất nhiều bảo vật, Thần Quân thu lấy đi, chúng ta có lẽ sẽ không tham dự." Hắc Nha Thần Quân khẽ cười nói: "Các ngươi sợ gì? Sợ bổn quân tiến vào trong thần cung sẽ gây sự với các ngươi sao? Nếu như thế. . . Bổn quân có thể phát huyết thệ!" Nói rồi, hắn cắn lưỡi, phun ra một chùm huyết vụ, hai tay cấp tốc kết ấn, dẫn dắt huyết vụ kia hóa thành một huyết văn huyền diệu, trên mặt huyết văn, Hắc Nha Thần Quân nói: "Bổn quân Hắc Nha, lấy đạo ấn kết huyết thệ, nếu chư vị có thể phối hợp bổn quân mở ra Huyết Yêu Thần Cung, nhập thần cung, bảo vật mỗi người dựa vào cơ duyên tạo hóa, người không chủ động trêu chọc bổn quân, bổn quân tuyệt không xuất thủ với hắn, nếu không tuân thề này, thần hồn câu diệt!" Dứt lời, ấn thành, huyết văn hóa thành một đạo huyết quang, xông vào trong mi tâm Hắc Nha Thần Quân, Hắc Nha Thần Quân kêu lên một tiếng đau đớn, lùi lại mấy bước, sắc mặt cũng hơi tái nhợt. Đám người thấy thế, hai mặt nhìn nhau. Hắc Nha Thần Quân quả quyết lấy tự thân đạo ấn lập xuống huyết thệ bực này như vậy, tất cả mọi người không nghĩ tới, mà lại lời thề này nghe vẫn rất có thành ý, chỉ cần tiến vào Huyết Yêu Thần Cung không chủ động khiêu khích hắn, hắn sẽ không xuất thủ, cũng bảo đảm an toàn của đám người. Cứ việc tất cả mọi người đoán được, Hắc Nha Thần Quân càng là như vậy, càng đại biểu hắn nghĩ biết trong Huyết Yêu Thần Cung có thứ gì, nhưng không thể phủ nhận, sau khi huyết thệ này kết xuống, không ít người động tâm. Trước đó chủ yếu là cố kỵ thực lực kinh khủng của Hắc Nha Thần Quân, hắn có thể một chiêu kích phát thân phận minh bài của Doãn Tân Chiếu, nếu có lòng muốn giết người, không ai chống đỡ được. Bây giờ có an toàn bảo hộ, tình hình không giống lúc trước. Bất kể nói thế nào, Hắc Nha Thần Quân làm vậy vẫn lộ ra rất có thành ý. Bọn người Doãn Tân Chiếu hai mặt nhìn nhau một hồi, đều nhìn ra ý động trong mắt nhau, qua nhiều năm như vậy, bọn hắn là nhóm người đầu tiên tiến sâu như vậy, nếu có thể mở ra Huyết Yêu Thần Cung, nói không chừng có thể từ bên trong tìm được vật gì tốt. Vô Tưởng Thiên Khâu Khang Hiền nói: "Thần Quân có biết, trong Huyết Yêu Thần Cung kia, đến cùng có bảo vật gì?" Hắc Nha Thần Quân cười hắc hắc nói: "Bổn quân làm sao biết được? Ta cũng chưa từng tiến vào Huyết Yêu Thần Cung, nhưng Huyết Yêu lão quỷ khi còn sống là bát phẩm Khai Thiên, tóm lại có đồ tốt a, nói không chừng bên trong có không ít tài nguyên tu hành thất phẩm bát phẩm." Lời này chẳng những để bọn người Khâu Khang Hiền hô hấp gấp rút, ngay cả ánh mắt Dương Khai cu ̃ng lóe lên một cái. Mặc dù hắn rất không yên lòng Hắc Nha Thần Quân, nhưng hắn lại thực sự cần thất phẩm Kim hành cùng  m hành tài nguyên, nếu như bên trong thật sự có, hắn cũng muốn xông vào một lần, trong lòng nghĩ như vậy, mặt ngoài lại không lộ mảy may. Ba Lương suy nghĩ một hồi, cắn răng nói: "Cầu phú quý trong nguy hiểm, đã đến nơi này, thì sao có thể lùi bước, Thần Quân đại nhân, mặc kệ người khác lựa chọn như thế nào, Ba Lương ta nguyện giúp ngươi một tay!" "Rất tốt rất tốt, tiểu tử ngươi rất không tệ." Hắc Nha Thần Quân tán thưởng nhìn hắn. Khâu Khang Hiền nói: "Ba huynh đều đồng ý, ta không có đạo lý không đồng ý." Thanh Minh phúc địa Diệp Thừa cười híp mắt nói: "Diệp mỗ cũng dính vào một tay đi." Mấy người kia tỏ thái độ, lập tức dẫn động càng nhiều người tỏ thái độ, nhao nhao biểu thị nguyện ý hiệp trợ Huyết Yêu Thần Quân phá cấm. Cũng có một số tự nhận thực lực không bằng người trù trừ một lát, ôm quyền nói: "Thần Quân đại nhân thứ lỗi, chúng ta thực lực thấp, mặc dù xuất thủ chỉ sợ cũng không giúp đỡ được gì, như vậy cáo từ." Người này nói xong, dẫn mấy vị sư huynh đệ cấp tốc thối lui. Hắc Nha Thần Quân cũng không ngăn cản, chỉ cười nhạt nhìn bóng lưng của bọn hắn. Những người kia mới đi ra khỏi không đến vài chục trượng, bỗng có một tầng sương mù máu đỏ thẫm từ dưới mặt đất toát ra, bao vây bọn hắn lại, tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, còn có thôi động lực lượng ba động. Huyết vụ tới nhanh, tiêu tán cũng nhanh, trước sau mấy hơi, huyết vụ đỏ thẫm lại biến mất, nhưng lọt vào trong mắt lại làm cho tất cả mọi người hít vào một hơi lạnh, mấy võ giả chuẩn bị rời đi kia, giờ lại đều thành từng bộ thây khô, ngã nhào xuống đất, sinh cơ đoạn tuyệt. Hắc Nha Thần Quân cười gằn nói: "Bổn quân ngay cả huyết thệ đều phát, ai còn dám không nể mặt mũi?" Quay đầu nhìn về bốn phía, "Còn có ai muốn đi, đứng ra cho bổn quân!" Vết xe đổ, ai còn dám đứng ra, vừa rồi căn bản không ai thấy Hắc Nha Thần Quân động thủ, mấy người kia liền chết vô cùng thê thảm, tự nhiên không ai dám phó theo gót mấy người kia. Hắc Nha Thần Quân cười lạnh nói: "Không ngại nói cho các ngươi biết, bổn quân sớm đã bố trí đại trận ở chỗ này, không có bổn quân đồng ý, ai cũng mơ tưởng rời đi!" Dương Khai thản nhiên nói: "Thần Quân khẩu khí đừng lớn như vậy, cẩn thận đau lưỡi." Hắn vừa rồi thử động một chút Không Gian Pháp Tắc, phát hiện cũng không bị ước thúc, nói một cách khác, nếu hắn muốn đi, Hắc Nha Thần Quân ngăn không được. Hắc Nha Thần Quân liếc mắt trông lại, trong mắt nồng đậm sát cơ, nhưng rất nhanh thu liễm, khẽ cười nói: "Tiểu tử ngươi cao minh, nếu như muốn đi, bổn quân thật đúng là không cản được, có điều. . . Ngươi có thể đi, những người bên cạnh ngươi đi dược sao?" Dương Khai lập tức sầm mặt lại, Hắc Nha Thần Quân bắt người bên cạnh hắn, hắn thật đúng là không có biện pháp gì, hắn cố nhiên có thể thu tất cả mọi người vào Tiểu Huyền Giới mang đi, nhưng chỉ sợ không đợi hắn hành động, Hắc Nha Thần Quân đã ngăn trở. Hắc Nha Thần Quân không để ý đến hắn nữa, nhìn về phía những người khác hỏi: "Còn có ai muốn đi hay không?" còn đi rắm a! Mấy tên đã chết ở trước mắt, đâu còn có người dám đi? Mặc kệ là tình nguyện hay không, đều chỉ có thể đi theo Hắc Nha Thần Quân. Hắc Nha Thần Quân thấy thế cực kỳ vui mừng, gật đầu, cuối cùng nhìn về phía Dương Khai nói: "Ngươi thì sao? Là đi hay lưu?" Bây giờ cũng chỉ có những người vây tu ̣ bên người Dương Khai không tỏ thái độ, chỉ cần Dương Khai đồng ý, vậy đại thế đã thành. "Ta đi nhó?" Dương Khai hỏi. "Ngươi có thể thử." Hắc Nha Thần Quân cười mỉm, ánh mắt lại không có hảo ý quét qua bọn người Khúc Hoa Thường Trương Nhược Tích. Dương Khai đau răng, suy nghĩ một hồi, trầm giọng nói: "Thần Quân muốn ta hiệp trợ ngươi cũng chưa hẳn không thể, nhưng ta có một điều kiện." Hắc Nha Thần Quân cười nói: "Ngươi muốn bàn điều kiện? Chỉ sợ ngươi không có tư cách kia a!" Dương Khai lắc đầu nói: "Ta cảm thấy mình có tư cách này." Sau khi nói xong lập tức truyền âm, nói: "Thần Quân vừa rồi cũng đã nói, muốn tiến Huyết Yêu Thần Cung, có hai đại vấn đề, một là phá cấm, hai là cuốn lấy thất phẩm Yêu thú, cấm chế nơi đây chúng ta dốt đặc cán mai, chỉ có Thần Quân hiểu ro ̃, nói cách khác, chuyện phá cấm nhất định là Thần Quân chủ trì, đến lúc đó Thần Quân tập trung chỗ đó, định không thể nhất tâm nhị dụng, nên cần người khác đi kiềm chế thất phẩm Yêu thú." "Phải thì như thế nào?" Hắc Nha Thần Quân sắc mặt bình tĩnh. Dương Khai nói: "Thất phẩm Yêu thú cỡ nào hung tàn, mọi người ở đây, ngoại trừ ta có thể ngăn cản, người nào có thể chống lại thất phẩm Yêu thú?" Hắc Nha Thần Quân khẽ nói: "Nơi này rất nhiều tiểu gia hỏa trên thân đều có minh bài, đến lúc đó gặp nguy hiểm tính mạng, thần thông trong minh bài tự sẽ kích phát, đến lúc đó chớ nói dây dưa, chém giết thất phẩm Yêu thú cũng không thành vấn đề." Dương Khai nói: "Vậy cũng phải là lúc bọn hắn gặp được nguy hiểm tính mạng mới được, ngươi cho rằng bọn hắn thật sẽ để đặt mình vào hiểm địa, hao phí thần thông trong minh bài? Thần Quân làm gì lừa mình dối người, những người này là không dựa vào được, muốn ngăn cản thất phẩm Yêu thú, Thần Quân chỉ có dựa vào ta, bản lãnh của ta như thế nào, Thần Quân cũng được chứng kiến. . ." Nói đến đây, Dương Khai bỗng nhiên cau mày nói: "Không đúng, nguyên lai Thần Quân một mực chờ ta?" Hắn chợt nhớ, Hắc Nha Thần Quân này đã sớm đến nơi đây, nhưng tận đến khi hắn tớimới thản nhiên hiện thân, rõ ràng là đang chờ hắn. Nghĩ rõ điểm này, Dương Khai lập tức ý thức được lão quỷ này đã sớm hạ quyết tâm để hắn đi kiềm chế thất phẩm Yêu thú! Nói một cách khác, người kiềm chế thất phẩm Yêu thú, trừ hắn ra không còn có thể là ai khác! Lão quỷ gian trá! Hắc Nha Thần Quân hừ lạnh một tiếng: "Tiểu quỷ, người quá thường thông minh chết sớm." Dương Khai cười ha ha: "Thần Quân làm gì thẹn quá hoá giận?" Người ta nếu đã sớm muốn cho hắn đi cuốn lấy thất phẩm Yêu thú, vậy còn có tốt khách khí, Dương Khai nói ngay: "Thần Quân bây giờ cảm thấy ta có tư cách bàn điều kiện chưa?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.