Sau khi Dương Khai nói xong câu nói kia thì lại một lần nữa cõng Khúc Hoa Thường bước từng bước một về phía trước, không quay đầu lại, chỉ nói: "Quấy rầy rồi, hai vị lại đánh nhau tiếp đi." Rầm rầm rầm. . . Phía sau chợt vang lên những âm thanh kinh thiên động địa, Khỉ Đầu Chó và Yêu Lang kia lại một lần nữa đánh thành một đoàn, làm cho Doãn Tân Chiếu phun máu ba thước chính là, trong lúc hai tên này đánh nhau, chiến trường thế mà lại dời về phía nhóm mình bên này. "Đi!" Doãn Tân Chiếu khẽ quát, mang theo hai sư đệ của mình vội vàng độn đi, nhanh chóng rời đi trăm dặm, sau đó mới tìm một đường vòng về tiếp tục đuổi giết. Nhưng mà hắn cũng biết, một khi đã trì hoãn như thế thì việc muốn tìm lại được hành tung của Dương Khai liền trở nên khó khăn. Vào thời khắc này, Dương Khai đang cõng Khúc Hoa Thường một đường phi nước đại, mặc dù mượn nhờ hai đầu Yêu thú lục phẩm cường đại kia để tạm thời thoát khỏi đám người Doãn Tân Chiếu, nhưng đối phương tất nhiên sẽ không từ bỏ ý định, hắn còn phải tiếp tục đào mệnh. Tiếp tục chạy về phía trước, Dương Khai đột nhiên cảm thấy địa hình nơi này có hơi quen mắt, mơ hồ giống như đã gặp qua ở đâu đó. có hơi quen mắt, mơ hồ giống như đã gặp qua ở đâu đó. Trầm tư một chút, hắn bỗng nhiên kịp phản ứng lại, sau đó hắn vội vàng dừng lại, lấy ra một tấm địa đồ bằng da thú từ trong không gian giới chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3725825/chuong-4204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.