"Được rồi, thật buồn chán!" Bùi Văn Hiên quan sát một trận, bỗng hất tay áo, nhanh chân bước về phía bia đá, "Các ngươi chơi đi, ta không phụng bồi." Thấy hắn rời đi, Khúc Hoa Thường cũng nhẹ nhàng thra, nếu tên này không buông tha, hôm nay khẳng định phải thiệt thòi lớn, bởi nếu Dương Khai lỡ giết hắn, vậy phiền phức lơ ́n. Quay người cười mỉm nhìn Dương Khai, con ngươi kia phảng phất biết nói chuyện, có từng tia kinh hỉ, thanh âm hoàn toàn rã rời như trước đây: "Dương sư đệ, thật sự là thiên nhai nơi nào không gặp lại, không nghĩ tới trong này có thể gặp ngươi." Dương Khai hành lễ nói: "Qua nhiều năm từ biệt, sư tỷ phong thái vẫn như cũ, còn muốn cám ơn sư tỷ giải vây." Khúc Hoa Thường che miệng cười nói: "Muốn tạ ơn cũng không tới phiên ngươi, là tên hỗn đản kia nên cám ơn ta mới phải." Khoát tay nói: "Không nói cái này, sao ngươi lại cùng người Đại Chiến Thiên?" Tò mò nhìn bọn người Bộ Liên Trung Bộ Liên Trung nói: "Dương sư huynh có ân cứu mạng đối với chúng ta, sư huynh đệ năm người ta trước đó lâm vào một chỗ tuyệt cảnh, là Dương sư huynh xuất thủ cứu giúp." Khúc Hoa Thường mới giật mình nói: "Như vậy a, nhưng các ngươi cũng không cần để trong lòng, Dương sư đệ xưa nay chân thực nhiệt tình, người hắn cứu rất nhiều, ta cũng nhận ân cứu mạng của hắn, không thể báo đáp, đang định lấy thân báo đáp đây hihi." Trước đó trong Thái Khư cảng, nếu không có Dương Khai thời khắc cuối cùng đem những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3724099/chuong-4184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.