"Nơi này chính là Huyết Yêu Động Thiên." Dương Khai không cần nói nhảm nhiều lời, "Các ngươi là theo ta, hay là tự mình làm việc?" Bọn người Lãng Thanh Sơn liếc mắt nhìn nhau, đồng thanh nói: "Ti chức nguyện xông vào bí cảnh nơi đây, mong đại nhân ân chuẩn." Dương Khai gật đầu nói: "Nếu như thế, vậy các ngươi vạn sự cẩn thận." Đám người ầm vang đồng ý, từng người ma quyền sát chưởng, giống như chuẩn bị đại khai sát giới một phen. Dương Khai lại quay đầu nhìn về phía Quách Miêu: "Ngươi thì sao?" Quách Miêu khẽ nhìn qua Lãng Thanh Sơn, lặng lẽ đỏ mặt, nói khẽ: "Đệ tử muốn theo Thanh Sơn đại ca." Dương Khai nghe vậy sững sờ, nhìn người này, lại nhìn người kia, ngầm hiểu, gật đầu nói: "Thanh Sơn." "Đại nhân!" Lãng Thanh Sơn tiến lên một bước. Dương Khai cười mỉm nhìn qua hắn: "Quách Miêu muốn đi cùng ngươi, ý ngươi như nào?" Lãng Thanh Sơn liếc qua Quách Miêu, ôm quyền trầm giọng nói: "Ti chức nhất định hộ Quách sư muội chu toàn, xin đại nhân yên tâm." Dương Khai vỗ vỗ vai hắn: "Ta cũng không có gì không yên lòng, nhưng ngươi cũng tốt nhất đừng để nàng có gì sai sót, nếu không ra khỏi Huyết Yêu Động Thiên, ngươi không có cách bàn giao với Quách thống lĩnh." Lãng Thanh Sơn nghiêm túc gật đầu. Dương Khai lại nhìn khắp bốn phía, cất cao giọng nói: "Các ngươi đều có hùng tâm tráng chí, bản tọa rất vui mừng, cũng không ngăn cản các ngươi, bản tọa ở đây chúc các ngươi một đường bằng phẳng, gặp dữ hóa lành!" Lại lấy ngọc giản bà chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3724096/chuong-4181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.