Ngọc giác này là kiện vật phẩm cuối cùng trong đấu giá hội, lão già trên đài khách sáo một phen, lại một lần nữa cảm tạ tất cả mọi người đã đến đây tham gia đấu giá hội, sau đó mới tuyên bố đấu giá hội kết thúc mỹ mãn. Đông đảo võ giả trong đại sảnh đứng dậy bước ra ngoài. Có điều bà chủ lại không có động tác nào, mà còn khí định thần nhàn ngồi ở chỗ đó, giống như đang đợi thứ gì đó. Dương Khai không hiểu, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ ngồi kiểm lại một chút những thứ đoạt được trong lần đấu giá hội này. Đồ vật hắn cạnh tranh được không ít, ngoại trừ Xích m Sa lục phẩm và Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia ra, còn có rất nhiều tài liệu tứ phẩm, sau cùng còn đắc thủ được một miếng ngọc giác. Khi hắn nghiên cứu Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia Nguyệt Hà cũng nhiều lần xuất thủ, đấu được mấy phần tài liệu lục phẩm, phòng đấu giá bên này sớm đã đưa tới. Lần này tiêu tốn không chừng 150 triệu Khai Thiên Đan, loại tiêu tốn này đối với người khác thì e rằng là một con số không nhỏ, nhưng đối với hắn thì vẫn còn là con số trong phạm vi có thể tiếp nhận được. Đấu giá hội cao cấp như thế này mà cũng không có tài liệu thượng phẩm hiện thế, điều này khiến hắn không khỏi tiếc hận, thậm chí ngay cả lục phẩm cũng không có mấy phần, từ đó có thể thấy được, muốn tìm được tài liệu thượng phẩm mình cần tại địa phương như đấu giá hội này, e rằng có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3724079/chuong-4164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.