Dương Khai không nghĩ tới trở lại Tinh Thị người thứ nhất đụng phải đúng là Bùi Bộ Vạn. Hơn mười năm trước, Dương Khai đi Bách Luyện đường của hắn đòi nợ, từng cùng tên này làm quen qua, kết quả bị tên này lừa gạt đến Tu La tràng đánh nhau, dựa vào trận chiến đấu kia, Bùi Bộ Vạn kiếm lời đầy bồn đầy bát, chẳng những bù lại thâm hụt khủng khiếp của Bách Luyện đường, ứng phó cấp trên thẩm tra, còn đúng hẹn trả tiền nợ. Dương Khai đối với tên này thật sự là ký ức khắc sâu. "Thật sự là Dương lão đệ?" Bùi Bộ Vạn cũng vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, tựa như nhìn thấy thân nhân vậy, lộ ra vẻ cực kỳ sốt ruột, nói rồi còn tiến lên hai bước. Nguyệt Hà hoành thân ngăn trước Dương Khai, lạnh lùng nhìn hắn. Bùi Bộ Vạn không khỏi ngừng chân, da mặt kéo xuống, kiêng kỵ nhìn Nguyệt Hà, ngượng ngùng cười một tiếng, chính như Dương Khai sở liệu, vừa rồi hắn thấy trong bóng lưng Dương Khai đám người thấy có chút quen mắt, đang muốn vỗ vỗ vai hắn xem rõ ngọn ngành, nhưng vừa nhấc tay lên đã bị Nguyệt Hà cản lại. Một cái phất tay kia mặc dù mây trôi nước chảy, nhưng phải biết bản thân Bùi Bộ Vạn cũng là tứ phẩm Khai Thiên, thực lực không yếu, Nguyệt Hà hời hợt ngăn lại hắn như vậy, hiển nhiên thực lực mạnh hơn hắn. Nàng này tuyệt đối là ngũ phẩm thậm chí lục phẩm Khai Thiên cảnh! Nàng là ai? Bùi Bộ Vạn trong lòng nghi hoặc không hiểu. "Thiếu gia, vị này là. . ." Nguyệt Hà nhẹ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3721164/chuong-4150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.