Thất Xảo Địa, trên tòa linh sơn nào đó, Dương Khai tìm chô ̃tô ́t, đưa thi thể Hứa Hoảng từ trong Tiểu Huyền Giới ra, sau đó an trí trong phần mộ đã đào xong. Lúc trước sau khi Hứa Hoảng chết, Dương Khai thu thi thể hắnvào Tiểu Huyền Giới, bây giờ Thất Xảo Địa rơi vào tay hắn, an trí thi thể Hứa Hoảng nơi đây cũng coi là để hắn lá rụng về cội. Dù sao Thất Xảo Địa này vốn là của Hứa Hoảng. Với Hứa Hoảng cũng không giao tình gì nhiều, chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi, nhưng Dương Khai xác thực từ trên tay hắn được nhiều chỗ tốt, Lục Hợp Như Ý Đại chính là đồ của Hứa Hoảng, mà lại nếu không có hắn trước khi chết tặng đại trận ngọc giác, lần này cũng không thể nhẹ nhõm đoạt lại Thất Xảo Địa. Dương Khai làm vậy cũng có thể nói là có ơn tất báo. Đang chuẩn bị lấp lại phần mộ, bỗng nhiên một cỗ ba động thần hồn yếu ớt từ trong thi thể kia truyền ra. Nguyệt Hà lập tức nghiêm mặt, hoành thân ngăn trước Dương Khai. Hai người nhìn cẩn trọng, một thân ảnh hư vô mờ mịt từ trong thi thể kia bay ra, giống như gió thổi tức tán, thân ảnh kia đương nhiên là Hứa Hoảng. "Tàn hồn!" Nguyệt Hà cau mày, nàng liếc mắt đã nhìn ra, từ trong thi thể này bay ra chính là một tàn hồn, cũng không có sát thương cùng uy hiếp gì, tùy tiện thủ đoạn nào đều có thể diệt sát tàn hồn này. Chỉ là nàng không rõ ràng cho lắm, trong thi thể này làm sao còn lưu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3717893/chuong-4087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.