Bối Ngọc Sơn như mãnh thú vọt tới, Lô Tuyết cầm kiếm nghênh tiếp, Thủy Hàn Trường Kiếm nở rộ quang mang như ánh trăng nhu hòa. "Cẩn thận, người này lực lớn vô cùng, không cần liều mạng!" Dương Khai mở miệng cảnh cáo, đồng thời nắm Nguyên Từ Thần Hồ Lô ở một bên lược trận. Xuy xuy xuy, một tràng tiếng xé gió vang lên, giữa kiếm ý ngang dọc, từng đạo kiếm khí như dải lụa chém tới Bối Ngọc Sơn. Bối Ngọc Sơn toàn thân trên dưới bao phủ quang mang màu vàng, như một kim nhân, hai tay đưa ngang trước người, đối với kiếm khí chém tới kia không quan tâm. Đốt đốt đốt. . . Kiếm khí chém trên người Bối Ngọc Sơn, là hộ thân chi lực kia ngăn lại, mặc dù nỗ lực phá vỡ, lại cũng chỉ lưu lại trên thân mấy đạo vết thương không sâu không cạn. Bối Ngọc Sơn này mặc dù đầu óc ngu si, tâm tư đơn nhất, nhưng trời sinh lực lớn vô cùng, mà lại phòng ngự cường hãn, cùng là tứ phẩm Khai Thiên, kiếm khí của Lô Tuyết lại không làm gì được hắn. Ngăn lại sát chiêu tưg Lô Tuyết, ba bước hai bước Bối Ngọc Sơn đã vọt tới trước mặt nàng, nhếch miệng nhe răng cười, vung ra một quyền. Lô Tuyết lui, trường kiếm trên tay vẽ ra vô số vòng tròn, vòng tròn phủ lấy kiếm quyển, tầng tầng lớp lớp, đếm mãi không hết. Trong từng đạo kiếm quyển kia ẩn chứa lực lượng cực kỳ kỳ lạ, mặc dù Bối Ngọc Sơn lực lớn vô cùng, một quyền này đủ để toái tinh, cũng bị vô số kiếm quyển ngăn lại, vừa rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3717760/chuong-4082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.