"Muốn trò chuyện đợi lát nữa trò chuyện, đưa nhẫn không gian cho ta, hẳn là ngươi được không ít đồ tốt từ Hậu Thổ Huyền Quy a?" Nếu không có mai rùa ngăn cản, đại thủ của Dương Khai cơ hồ muốn đâm chọt vô mặt hắn. Phương Nhạc cả giận: "Sư huynh sao ngươi có thể như vậy, bảo bối của ngươi nhiều như vậy, mấy tài vật nho nhỏ ta sao? Ngươi coi như đoạt, cũng không thể để của cải của ngươi tăng thêm bao nhiêu." Dương Khai thản nhiên nói: "Làm sai sự tình, cũng nên nhận trừng phạt." Phương Nhạc cả giận nói: "Ta thật không có ra tay với ngươi. . ." Dừng một chút, yếu ớt nói: "Tốt a, ta vụng trộm xuất thủ, bất quá cũng không có ý giết ngươi, chỉ là muốn thử ta với ngươi có chênh lệch hay không!" Hắn hẳn là đã sớm nhận ra Dương Khai, cũng đã được nghe đủ loại sự tích về Dương Khai, tuy được Hậu Thổ Huyền Quy chân truyền, lấy nội đan chi lực cô đọng Thổ hành, nhưng cũng không có bao nhiêu lòng tin có thể thắng được Dương Khai, vừa rồi trong đám người hỗn tạp lặng yên xuất thủ, chính là muốn nghiệm chứng trong khoảng thời gian gần nhất mình có bao nhiêu trưởng thành. Ai ngờ kết quả đúng là như vậy, để hắn bị đả kích. Tranh phong cùng loại người này, mình có thể cướp được Tiên Thiên Linh Quả, thỏa mãn yêu cầu của Hậu Thổ Huyền Quy sao? Khe khẽ thở dài: "Sư huynh, ngươi giết ta không được, Bàn Thạch Ấn này của ta không phải cuồng lực không thể phá, còn ấn này, không ai trong Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3714454/chuong-4034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.