Bồ đào ăn thiệt thòi, oa oa kêu to, Tiểu Ma Cô thấy thế đi lên can ngăn, nhưng cũng bị cây trúc kia giật một cái, lật mấy cái té ngã, bào tử vô hình bay ra ngoài, võ giả bốn phía hỗn loạn, huyễn tượng mọc thành bụi. Tiểu Ma Cô ủy khuất nói: "Cây trúc chết tiệt ngươi đánh ta, ta liều mạng với ngươi!" Cúi đầu lao tới cây trúc, lại bị đối phương một roi rút trở về, đặt mông ngồi sập xuống đất, nước mắt chảy ròng, khóc tê tâm liệt phế. Bồ đào giận tím mặt: "Ngươi dám khi dễ Tiểu Ma Cô, ta cu ̃ng liều mạng với ngươi!" Sợi rễ vũ động, tựa như mọc ra vô số cánh tay, cùng cây trúc kia đánh thành một đoàn, một bộ muốn đồng quy vu tận với hắn. Thiếu niên hơi có chút mê võng, bỗng lắc đầu: "Huyễn thuật?" Đưa tay bắt lại cây trúc, Tử Trúc nổi lên tử quang, bao phủ thiếu niên, xua tan bào tử vô hình, để thiếu niên lập tức tỉnh táo lại. Tỉnh táo lại, thấy võ giả bốn phía tất cả đều trở nên si ngẩn, hiển nhiên là trong bất tri bất giác trúng huyễn thuật mà không biết, có võ giả đang cười ha ha, có người phi độn nhảy nhót, không khỏi rùng mình. Cây trúc mở miệng nói: "Tiểu tử đừng sợ, Trúc lão gia ở đây, huyễn thuật của Tiểu Ma Cô không thể làm gì ngươi!" Thiếu niên gật đầu. Dương Khai cũng bắt Bồ Bách Hùng cùng Tiểu Ma Cô về, đặt lại trên vai, hăng hái nhìn thiếu niên nói: "Xưng hô như thế nào?" Thiếu niên lặng yên một hồi, ôm quyền nói: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3714326/chuong-4030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.