Việc này còn không phải là vấn đề chính, điều khiến cho Dương Khai có hơi cạn lời chính là hắn cần thời thời khắc khắc phân ra một bộ phận tinh thần để thôi động Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh kia, để duy trì sự ổn định của bốn loại lực lượng Ngũ Hành trong đạo ấn, nếu không thì Ngũ Hành tất loạn. Cái này có hơi nhức đầu, tuy nói một bộ phận tinh thần này cũng không phải là quá nhiều, sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày và quá trình chiến đấu của hắn, nhưng điểm hà khắc chính là một khắc cũng không thể ngừng. Nói một cách khác, trước khi bù đắp được lực lượng trong đạo ấn, Dương Khai tuyệt đối không thể hôn mê, nếu không chính là chết. "Thiếu gia vừa mới ngưng tụ hành Thủy, nên bế quan củng cố mới đúng, sao lại chạy qua đó làm gì?" Nguyệt Hà khó hiểu nhìn qua hắn. "Có chuyện muốn tìm Chúc tiền bối để giải đáp nghi hoặc, tiền bối đang ở đâu vậy?" Nguyệt Hà lắc đầu không biết, nửa năm này nàng một mực thủ ở chỗ này, cũng không đi sang những nơi khác, nên làm sao biết Chúc Cửu m đang ở đâu được. Dương Khai huy động thần niệm, rất nhanh liền bắt được khí tức của Chúc Cửu m, thân hình thoắt cái liền xuất hiện trước mặt nàng. Ngưng mắt nhìn lại, Dương Khai liền giật mình. Chỉ thấy Chúc Cửu m đang lười biếng nằm trên giường, Lô Tuyết vẻ mặt u oán đang cầm lấy một cái quạt hương bồ, nhẹ nhàng thay nàng quạt quạt, còn ở trước giường thì có một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3713356/chuong-4017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.