Chúc Cửu m cả giận nói: "Còn nói yêu cầu không cao, ngươi biết thất phẩm trở lên có ý nghĩa như thế nào không?" "Ý nghĩa như thế nào?" Dương Khai yếu ớt hỏi. Chúc Cửu m khẽ nói: "Nó có ý nghĩa rằng cần phải giết chết một kẻ có thực lực không kém hơn bản cung bao nhiêu, sau đó đoạt lấy nội đan. n, nếu như ngươi thật sự muốn làm như thế, vậy thì bản cung cũng có thể chỉ điểm cho ngươi một chỗ tốt để đi. Từ nơi này đi về phía tây trăm vạn dặm, có một gia hỏa đáng ghét tên là Kim Ngột, ngươi đi giết hắn, đoạt nội đan của hắn, đó ít nhất là bảo bối bát phẩm." Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Dương Khai: "Tiền bối nói đùa." Tên Kim Ngột kia cũng là một tôn Thánh Linh, nếu hắn thật sự có bản lãnh này thì hắn đâu cần phải dịu dàng ngoan ngoãn cung kính trước mặt Thiên Nguyệt Ma Chu, có khi hắn đã sớm xuyên phá màn trời nơi này rồi cũng nên. "Bảo vật hành Kim mà vãn bối yêu cầu cũng không nhất định không phải là nội đan của Thánh Linh. Trong Thái Khư cảnh này, chẳng lẽ không còn bảo bối phù hợp điều kiện nào khác sao?" "Trước kia có một ít." Chúc Cửu m tỏ vẻ hồi ức: "Bất quá sau này đã hết rồi." "Vì sao?" Dương Khai không hiểu. "Thái Khư cảnh không chỉ có một nhóm khách là các ngươi đến ghé thăm, nếu có đồ tốt, chẳng lẽ những tên ghê tởm kia không biết vơ vét đi hay sao, bây giờ làm gì còn để lại cho các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3713353/chuong-4014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.