Chương trước
Chương sau
Chúc Cửu  m cả giận nói: "Còn nói yêu cầu không cao, ngươi biết thất phẩm trở lên có ý nghĩa như thế nào không?" "Ý nghĩa như thế nào?" Dương Khai yếu ớt hỏi. Chúc Cửu  m khẽ nói: "Nó có ý nghĩa rằng cần phải giết chết một kẻ có thực lực không kém hơn bản cung bao nhiêu, sau đó đoạt lấy nội đan.  n, nếu như ngươi thật sự muốn làm như thế, vậy thì bản cung cũng có thể chỉ điểm cho ngươi một chỗ tốt để đi. Từ nơi này đi về phía tây trăm vạn dặm, có một gia hỏa đáng ghét tên là Kim Ngột, ngươi đi giết hắn, đoạt nội đan của hắn, đó ít nhất là bảo bối bát phẩm." Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Dương Khai: "Tiền bối nói đùa." Tên Kim Ngột kia cũng là một tôn Thánh Linh, nếu hắn thật sự có bản lãnh này thì hắn đâu cần phải dịu dàng ngoan ngoãn cung kính trước mặt Thiên Nguyệt Ma Chu, có khi hắn đã sớm xuyên phá màn trời nơi này rồi cũng nên. "Bảo vật hành Kim mà vãn bối yêu cầu cũng không nhất định không phải là nội đan của Thánh Linh. Trong Thái Khư cảnh này, chẳng lẽ không còn bảo bối phù hợp điều kiện nào khác sao?" "Trước kia có một ít." Chúc Cửu  m tỏ vẻ hồi ức: "Bất quá sau này đã hết rồi." "Vì sao?" Dương Khai không hiểu. "Thái Khư cảnh không chỉ có một nhóm khách là các ngươi đến ghé thăm, nếu có đồ tốt, chẳng lẽ những tên ghê tởm kia không biết vơ vét đi hay sao, bây giờ làm gì còn để lại cho các ngươi nữa. Ngươi muốn đồ vật từ thất phẩm trở lên, vậy thì chỉ có đi đánh chết những Thánh Linh kia, đoạt lấy nội đan của chúng thì mới được." Dương Khai không khỏi trợn tròn mắt, ngẫm lại cũng đúng, Thái Khư cảnh tuy là một tòa bảo khố to lớn tự nhiên, nhưng trong vô số năm qua, cũng không chỉ có một nhóm khách là bọn hắn đến ghé thăm. Những tiền bối đại năng trước kia đến chỗ này, sao có thể thủ hạ lưu tình được cơ chứ? Nếu như có đồ vật tốt gì đó, vậy thì bọn hắn khẳng định là đã sớm thu thập đi. Hắn có thể lấy được Thổ hệ long châu là nhờ có huyết mạch cảm ứng, hắn có thể lấy được Nguyệt Tinh là bởi vì đó là thánh vật của Hải tộc, được Côn Sa trấn thủ, còn muốn lấy được hành Kim, đúng là có hơi khó khăn. "Ngươi vì sao lại muốn tài liệu thất phẩm trở lên?" Chúc Cửu  m không hiểu nhìn qua Dương Khai: "Ta cũng biết phương pháp tu luyện của các ngươi, chính là ngưng tụ đạo ấn trong thể nội, lại ngưng tụ lực lượng  m Dương Ngũ Hành, thành tựu Khai Thiên, thất phẩm mà nói, chẳng phải là Khai Thiên thượng phẩm rồi ư?" "Đúng vậy." Dương Khai nghiêm nghị gật đầu: "Vãn bối chí hướng cao xa, chính là muốn thành tựu Khai Thiên thượng phẩm." Chúc Cửu  m nháy mắt mấy cái, bật cười nói: "Ngươi là người lòng dạ cao nhất mà ta gặp được." Dương Khai nhạy bén bắt được một ít tin tức gì đó: "Tiền bối trước kia cũng từng có người gánh chịu?" Chúc Cửu  m kinh ngạc: "Ngươi biết người gánh chịu sao?" "Đây không phải là bí mật gì a?" Dương Khai mỉm cười, tỏ vẻ cao thâm. Chúc Cửu  m nhìn kỹ rồi hắn nói: "Ngươi nội tình không tầm thường, có lẽ cũng có xuất thân bất phàm, biết được những việc này cũng không có gì kỳ quái. Ngươi đã biết về người gánh chịu, vậy nhất định cũng biết ta muốn ngươi đi làm việc gì." Dương Khai gật gật đầu: "Cướp đoạt một phần cơ duyên để thoát ly lồng giam! Cho nên vãn bối mới tìm đến chỗ tiền bối đòi hỏi chỗ tốt, chỉ khi vãn bối cường đại thì mới có thêm nhiều phần nắm chắc để tranh phong với quần hùng, sau đó độc chiếm ngôi đầu!" "Nói cũng đúng." Chúc Cửu  m gật đầu: "Bất quá ngươi muốn bảo vật hành Kim từ thất phẩm trở lên thì ta cũng đành bất lực, ngươ ̣c la ̣i lục phẩm thì ta lại có không ít." Dương Khai im lặng, lục phẩm hắn cũng có a, hắn còn lấy được mấy chục khối Nguyên Từ Thần Thạch đâu. Trong Nguyên Từ Thần Hồ Lô cũng chứa đựng rất nhiều Nguyên Từ Thần Quang lục phẩm, nếu hắn nguyện ý dùng lục phẩm, vậy thì đâu cần đi cầu viện Chúc Cửu  m. "Như vậy đi." Chúc Cửu  m trầm ngâm một trận, mở miệng nói: "Ngươi cứ ngưng tụ hành Thủy trước, ta sẽ sai người của ta đi tìm kiếm tài liệu hành Kim, nói không chừng vẫn còn đồ vật bị bỏ sót. Nếu như có, vậy thì ta sẽ lấy về đây cho ngươi." Dương Khai khó hiểu nói: "Không ngưng tụ hành Kim thì làm sao ngưng tụ hành Thủy được?" Chúc Cửu  m cười nhạo nói: "Người bình thường tất nhiên chỉ có thể tuần tự cô đọng theo Ngũ Hành tương sinh, nhưng bản cung nơi này có một môn diệu pháp, có thể giúp ngươi không cần đếm xỉa đến trình tự này, tùy tâm cô đọng là được." Dương Khai chấn động cả người: "Trên đời này còn có môn diệu pháp như thế nữa ư?" Nguyệt Hà cùng Lô Tuyết cũng đều kinh ngạc quay sang, hai người bọn họ một người tứ phẩm Khai Thiên, một người ngũ phẩm Khai Thiên, cũng coi như có kiến thức rộng rãi, nhưng họ lại chưa từng nghe qua có loại công pháp này tồn tại. Nếu thật sự có loại diệu pháp này, vậy chẳng phải là muốn đánh vỡ toàn bộ hệ thống tu luyện trong vô số vạn năm qua tại thế giới bên ngoài càn khôn này rồi ư? Loại đồ vật này nếu như hiện thế, vậy thì chắc chắn nhấc lên một trận gió tanh mưa máu. Chúc Cửu  m buồn bã nói: "Trước đó vốn không có, bất quá bản cung từng có một vị người gánh chịu kinh tài tuyệt diễm đã sáng chế ra môn diệu pháp này. Tình huống của hắn lúc đó cũng giống như ngươi, trong tay có đồ vật để tu hành giai đoạn kế tiếp, nhưng lại thiếu khuyết một phần ở giữa, tìm khắp nơi không được. Vì vậy hắn chỉ có thể bất đắc dĩ tu hành vượt giai đoạn, bất quá cần nói cho ngươi biết, pháp môn này mặc dù kỳ diệu, nhưng lại hơi viễn vông, hơn nữa còn có một ít phong hiểm. Nếu như nội tình không đủ, vô cùng có khả năng làm cho Ngũ Hành sụp đổ, đạo ấn phá toái, đến lúc đó kết quả của ngươi chính là thân tử đạo tiêu, ngươi còn muốn học sao?" "Học!" Dương Khai liền vội vàng gật đầu. Mặc kệ pháp môn này có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng cứ học trước thì dù sao cũng không sai. Nếu đến lúc đó thực sự không được, vậy hắn không tu luyện là được. Dù sao hắn cũng còn trẻ, còn một bó lớn thời gian, không cần thiết phải nhất thời gấp gáp. Chúc Cửu  m gật đầu, nhẹ nhàng giơ ngón tay lên điểm ra một chỉ về phía cái trán của Dương Khai. Dương Khai chấn động thân thể, chỉ cảm thấy có vô số tin tức rót vào trong đầu của mình, trong lúc nhất thời không khỏi ngây ngốc tại chỗ. Thật lâu sau đó, hắn mới bỗng nhiên lắc mình một cái, lấy lại tinh thần, khuôn mặt hiện lên vẻ bội phục: "Người khai sáng pháp môn này, quả là tư chất ngút trời." Pháp môn này tên là Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh, nếu như dùng pháp môn này để ngưng tụ  m Dương Ngũ Hành, vậy thì căn bản không cần cố kỵ Ngũ Hành trình tự tương sinh, có thể nói là tùy tâm mà động, muốn tu hành làm sao cũng được. Bất quá sức mạnh ngưng tụ khi dùng pháp môn này tạo thành trùng kích đối với đạo ấn mạnh hơn gấp mấy lần so với cách tu hành bình thường. Đạo ấn nếu như không đủ kiên cố thì căn bản là tu hành không được, hung hiểm mà Chúc Cửu  m nói tới chính là việc này. Có điều tương ứng với điểm xấu, nếu dùng pháp môn này để ngưng tụ lực lượng  m Dương Ngũ Hành thì cũng có một số điểm tốt, đó chính là một khi thành tựu Khai Thiên, vậy thì thực lực sẽ càng cường đại hơn một chút. Bởi vì đạo ấn tiếp nhận trùng kích khó có thể tưởng tượng được, căn cơ nện vững chắc, người khác tất nhiên không thể nào so sánh được. Dương Khai tán thưởng không thôi, Chúc Cửu  m nói đây là pháp môn do một người gánh chịu nào đó của nàng ta khai sáng ra, từ đó có thể thấy được, người gánh chịu kia kinh tài tuyệt diễm đến mức nào. Bất quá vẫn còn một việc làm cho Dương Khai cảm thấy kỳ quái, người khai sáng kia đã cao minh như vậy, vì sao lại không thể mang Chúc Cửu  m rời khỏi Thái Khư cảnh này? Dường như nhìn ra được nghi ngờ trong lòng Dương Khai, Chúc Cửu  m nói: "Người kia chết rồi, chết trong Đoạt Linh Chi Chiến, nếu không phải như vậy, với tư chất của hắn, bản cung sao lại phải khốn đốn ở đây." Dương Khai nuốt nước miếng một cái: "Người kia là bởi vì pháp môn này mà chết sao?" "Cũng không phải, pháp môn này do ta và hắn liên thủ thôi diễn, xem như tương đối hoàn thiện, hắn chết là bởi vì quá nổi bật, bị những người gánh chịu khác vây công mà chết." Dương Khai gật gật đầu, nếu nói như vậy thì hắn an tâm, đã có người tu luyện thành công môn Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này, vậy hắn tất nhiên cũng có thể làm được. Con đường mà tiền bối vất vả mở ra, hắn không lý nào đi không thông. Không kịp chờ đợi, một lòng muốn đi lĩnh hội ảo diệu của pháp môn này, cho nên Dương Khai cũng không dông dài với Chúc Cửu  m nữa. Hắn xin lỗi một tiếng, sau đó liền trở về mật thất bế quan, tĩnh tâm lĩnh hội. Từng ngày từng tháng trôi qua. Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này bác đại tinh thâm, Dương Khai tìm hiểu gần nửa năm mới tính là có hơi tâm đắc, bất quá mặc dù như vậy nhưng hắn cũng không dám tuỳ tiện thử nghiệm. Nguyệt Tinh kia có phẩm giai kỳ cực cao, dù sao nó cũng là Tiên Thiên Chí Bảo, nếu như không hoàn toàn nắm chắc mà cưỡng ép ngưng tụ thì sẽ chỉ làm cho đạo ấn bị hao tổn. Trước khi thử nghiệm, vẫn còn hai điểm mấu chốt cần giải quyết. Điểm thứ nhất chính là lực lượng Ngũ Hành không thể nào điều hòa được. Nếu như theo tiến trình bình thường, vậy thì hắn hẳn là sẽ ngưng tụ lực lượng hành Kim trước, sau đó lại ngưng tụ hành Thủy, chẳng qua hiện nay hắn không có hành Kim thích hợp, cũng chỉ có thể bỏ qua giai đoạn này. Kể từ đó, lực lượng Ngũ Hành sẽ rất hỗn loạn, cần được Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này điều hòa. Đây cũng không phải là vấn đề gì đó quá lớn, Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh chính là vì điều này mà được sinh ra. Vấn đề lớn nhất là đạo ấn không đủ kiên cố, Dương Khai được trời cao ưu ái, trước đó ngưng tụ Bất Lão Thụ tinh hoa, thành tựu lực lượng hành Mộc, đặt xuống một loại cơ sở kiên cố không gì sánh được. Sau đó hắn lại ngưng tụ hành Hỏa, có hành Mộc trấn áp thì cũng hữu kinh vô hiểm, hành Thổ thì càng không cần phải nói, Thổ Long chi châu kia có cùng nguồn côi với hắn, khi ngưng luyện không gặp phải quá nhiều sự nguy hiểm. Nhưng bây giờ nếu muốn ngưng tụ ra lực lượng hành Thủy, vậy thì trình độ đạo ấn của hắn chắc chắn vẫn còn kém rất nhiều. Dương Khai không thể không xuất quan, đi thỉnh giáo Chúc Cửu  m. Hắn tin tưởng vị người gánh chịu trước đó kia hẳn là từng có kinh nghiệm tương tự, nếu hắn tu hành có thành tựu, vậy thì tuyệt đối đã giải quyết xong vấn đề này. Nghe Dương Khai kể lể một hồi, Chúc Cửu  m liền tiện tay vứt cho Dương Khai một cái bình ngọc. Dương Khai tiếp nhận, vừa mở ra miệng bình, vừa khó hiểu nói: "Đây là cái gì?" Chúc Cửu  m lười biếng nói: "Ta cũng không biết đây là cái gì, tiểu tử kia từng gọi nó là Đạo Nhất Thần Thủy." Tiểu tử kia trong miệng nàng, ắt hẳn chính là người gánh chịu đã khai sáng ra Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh. "Đạo Nhất Thần Thủy?" Nguyệt Hà và Lô Tuyết đứng ở một bên hoa dung thất sắc, cùng nhau kêu lên. Chúc Cửu  m quay đầu nhìn các nàng một chút, Dương Khai cũng quay sang nhìn về phía các nàng: "Thứ này rất nổi danh sao?" Chúc Cửu  m cũng không quá hiểu rõ càn khôn bên ngoài, tất nhiên không biết Đạo Nhất Thần Thủy có ý nghĩa như thế nào. Nguyệt Hà vội nói: "Đồ tốt, là bảo bối." Lô Tuyết cu ̃ng mãnh liệt gật đầu ở một bên, ánh mắt cực nóng nhìn qua bình ngọc trong tay Dương Khai. Dương Khai nghe thấy thế thì mặt mày hớn hở: "Tiền bối ban thưởng, tất nhiên là đồ tốt, bất quá thứ này có thể làm được gì?" Nguyệt Hà nói: "Nó có thể gia cố đạo ấn! Ngươi cũng biết đó, võ giả tư chất có hạn, nguyên nhân căn bản chính là do đạo ấn. Có một số người có cực hạn là ngưng tụ lực lượng tam phẩm, có một số người lại có cực hạn là ngưng tụ lục phẩm, đây cũng là do sự khác nhau về khả năng chịu đựng cực hạn của đạo ấn của mỗi người. Đạo ấn là do đạo của mỗi người tự ngưng tụ mà thành, một khi thành hình thì sẽ không thể tuỳ tiện cải biến. Có thể nói tại thời điểm ngưng tụ đạo ấn, thành tựu tương lai của một người cũng đã được định đoạt sơ bộ. Nhưng nếu như có Đạo Nhất Thần Thủy, vậy thì người đó có khả năng lại tiến thêm một bước." "Dùng thần thủy gia cố đạo ấn này, có thể ngưng tụ lực lượng phẩm giai càng cao hơn, có thể siêu việt cực hạn của bản thân?" Dương Khai sau khi nghe rõ liền mừng rỡ như điên. "Đúng vậy." Nguyệt Hà gật đầu, nàng năm đó thành tựu Khai Thiên ngũ phẩm, có ý nghĩa rằng cực hạn mà đạo ấn của nàng có thể tiếp nhận được là sự trùng kích của lực lượng ngũ phẩm. Nhưng khi đó nếu như được Đạo Nhất Thần Thủy tương trợ, vậy thì không chừng nàng đã thành tựu lục phẩm cũng nên, điều kiện tiên quyết là nàng có thể tìm ra đủ số lượng tài liệu lục phẩm. Chỉ có điều Đạo Nhất Thần Thủy cực kỳ hi hữu, Tam Thiên thế giới trong vô số vạn năm qua, cũng chỉ xuất hiện rải rác mấy lần có người chiếm được Đạo Nhất Thần Thủy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.