Chương trước
Chương sau
Tử đầu tiếp nhận, định nhãn xem xét, phát hiện thật đúng là một khối tứ phẩm Mộc Tủy, hẳn là một thụ tâm ngàn năm cổ mộc, vui mừng quá đỗi: "Tạ đại nhân ban thưởng, tiểu nhân ngày sau máu chảy đầu rơi, tuyệt không hối từ!" Trước đó bọn hắn chỉnh lý mấy vạn không gian giới kia, đồ tốt qua tay vô số kể, nhưng đó dù sao không phải là đồ của mình, nhưng tứ phẩm Mộc Tủy trước mắt này lại là của mình, cảm giác hoàn toàn khác biệt. Đám người còn lại thấy thế cũng đều hô hấp trì trệ. Bọn hắn đều là người tầng dưới chót nhất, chưa từng gặp qua cấp trên hào phóng như vậy, trước kia bán mạng ở Xích Tinh, mặc dù cũng có luận công hành thưởng, nhưng không biết phải bao lần liếm máu trên lưỡi đao mới có thể tích lũy đủ một phần vật liệu, bằng không cũng sẽ không đau khổ giãy dụa đến nay, không vào Khai Thiên. Thế nhưng hôm nay, Dương Khai tùy tiện ban xuống một khối tứ phẩm Mộc Tủy, càng nói rõ ngày sau nếu tử đầu cần Hỏa hành, cứ tìm hắn đòi. Nói một cách khác, chỉ cần tử đầu không chết, vật tư tu luyện đã hoàn toàn không cần quan tâm, đợi ngày  m Dương Ngũ Hành đầy đủ, chính là thời điểm hắn tấn thăng Thiên, về phần đến lúc đó có thể thành công hay không, vậy xem ngộ tính cùng tạo hóa bản thân hắn. Tử đầu như vậy, bọn hắn tự nhiên cũng sẽ được đối đãi như thế! Cứ việc mọi người đều biết lần này Dương Khai thu hoạch to lớn, một khối tứ phẩm Mộc Tủy với hắn mà nói khả năng không tính là gì, nhiều lắm là chính là chín trâu mất một sợi lông, nhưng cũng đầy đủ phấn chấn lòng người. Sau tử đầu, lại một thanh niên tiến lên một bước, ôm quyền nói: "Đại nhân, ta muốn cầu một phần tứ phẩm Kim hành!" "Tốt!" Dương Khai gật đầu, tiện tay ném ra một khối tứ phẩm Nguyên Từ Thần Thạch, "Hảo hảo luyện hóa, nói không chừng có thê ̉từ đó tìm hiểu ra Nguyên Từ Thần Quang, uy lực thần quang kia không tầm thường, nếu có thể tìm hiểu ra, đối với ngươi cũng rất có ích lợi!" Người kia phấn chấn nói lời cảm tạ, uy năng Nguyên Từ Thần Quang hắn cũng thấy, quét ngang hai, ba ngàn người Lôi Quang, giết người ta toàn quân bị diệt, nếu co ́thể từ trong Nguyên Từ Thần Thạch này tìm hiểu ra Nguyên Từ Thần Quang, thực lực bản thân nhất định tăng vọt, mặc dù không làm được quét ngang ngàn quân như Nguyên Từ Thần Hồ Lô trong tay Dương Khai, đơn đả độc đấu lúc cũng sẽ chiếm lợi rất lớn. Từng võ giả ra khỏi hàng, nói rõ nhu cầu của mình, Dương Khai là hữu cầu tất ứng, không chút nào mập mờ, chỉ là bọn hắn tư chất xác thực có hạn, có cho ăn bể bụng cũng chỉ có thể ngưng tụ tứ phẩm, ngay cả một người muốn ngũ phẩm tài liệu đều không có. Đây cũng là bi ai, tư chất ngộ tính bày ở đó, có một số việc căn bản không cưỡng cầu được. Rất nhanh, mười mấy người này được ban thưởng xong, từng ngời đều hớn hở ra mặt điều tra bảo bối trong không gian giới của mình, âm thầm hạ quyết tâm trở chờ về sau hảo hảo luyện hóa, tranh thủ trước khi Thái Khư cảnh đóng lại, phải đánh xuống cơ sở tấn thăng Khai Thiên, một khi Thái Khư cảnh đóng lại, thoát khốn nơi đây, lập tức tấn thăng Khai Thiên! Đến lúc đó lên như diều gặp gió, Đại Bằng Triển Sí bay lên mây. Dương Khai lại quay đầu nhìn về một đám người khác, những người này đều là mới ngưng tụ đạo ấn, còn chưa kịp hoặc là không có tài nguyên tu hành  m Dương Ngũ Hành chi lực. Đối với đám người căn cơ đã thành như tử đầu mà nói, tình huống của bọn hắn không thể nghi ngờ là tốt một chút, mặc dù đều đã ngưng tụ đạo ấn, nhưng cũng chưa luyện hóa bất luận một loại lực lượng Khai Thiên nào, bọn hắn có thể thong dong lựa chọn vật liệu thích hợp mình nhất, tăng thành tựu ngày sau lên tới lớn nhất. Có nhóm người đi trước, giờ bọn hắn tự nhiên biết nên ra yêu cầu như nào. Dương Khai cũng không chút keo kiệt, nói ra kinh nghiệm tu hành của mình: "Các ngươi tốt nhất là bắt đầu từ Mộc hành, Mộc hành chu ̉chữa thương khôi phục, so với các lực lượng khác cũng là ôn hòa nhất, tính nguy hiểm khi luyện hóa thấp nhất, tính thực dụng sau khi luyện hóa thành công cu ̃ng rất tốt, nếu thụ thương, Mộc hành còn có thể gia tốc khôi phục." Rồi từng người nói ra yêu cầu của mình, như nhóm đầu tiên, đều là ba bốn phẩm, đến phiên người cuối cùng, người kia ôm quyền nói: "Đại nhân, ti chức muốn lấy một phần ngũ phẩm Mộc hành!" Dương Khai hai mắt tỏa sáng, giương mắt nhìn lên: "Ngũ phẩm?" Những người khác cũng đều ngạc nhiên nhìn lại hắn, đây là người thứ nhất tìm Dương Khai đòi hỏi ngũ phẩm. "Vâng!" Người kia gật đầu. Dương Khai tinh tế dò xét, phát hiện người này không quá trẻ, ước chừng bốn mươi, dáng dấp rất khỏe mạnh, khí tức trầm ổn, tuy chỉ đứng thôi cũng có hào khí tự tuôn. Quách Tử Ngôn đang muốn mở miệng nói, Dương Khai đưa tay dừng lại, nhìn qua người kia nói: "Ngươi tên là gì?" Người kia ôm quyền nói: "Ti chức Lãng Thanh Sơn!" Dừng một chút nói: "Ti chức có lòng tin có thể luyện hóa vật liệu ngũ phẩm, mong đại nhân ân chuẩn!" "Tốt tốt tốt." Dương Khai mỉm cười gật đầu, chẳng những không giận, còn mừng rỡ, tìm kiếm một hồi, lấy ra một gốc Huyết San Hô: "Vật này ta cũng không biết là vật gì, tuy là Mộc hành, lại có huyết tinh chi khí, nếu ngươi có thê ̉luyện hóa, chắc hẳn hẳn là có thể từ đó lĩnh ngộ một vài thứ thực dụng, cầm đi đi." Lãng Thanh Sơn vui mừng quá đỗi, chắp tay nói: "Tạ đại nhân!" Thật vui vẻ nhận lấy Huyết San Hô, lui sang một bên. Một đám người đều một mặt hâm mộ nhìn hắn, trước đó Dương Khai nói muốn ngũ phẩm cho ngũ phẩm, muốn lục phẩm cho lục phẩm, bọn hắn cũng không phải hoài nghi lời Dương Khai, chỉ là tư chất ngăn cản, muốn cũng không có tư cách. Lãng Thanh Vân xem như mở tiền lệ, mà lại xem thần sắc Dương Khai, lại cũng rất là cao hứng, hiển nhiên là không coi đám người bọn hắn là ngoại nhân, mà là muốn làm thành thành viên tổ chức của mình mà bồi dưỡng, thầm hận mình tư chất ngu dốt, bằng không ở Thái Khư cảnh, lại có Dương Khai núi dựa lớn này, thành tựu ngũ phẩm lục phẩm Khai Thiên lại có gì khó? Hai nhóm người đều được ban thưởng, một nhóm còn lại ngay cả đạo ấn đều chưa ngưng tụ, chỉ có thể nhìn mà không ngừng hâm mộ, bọn hắn ngay cả đạo ấn đều không có, tự nhiên không có tư cách đòi hỏi tài liệu gì, cũng không biết Dương Khai lần này sẽ thưởng bọn hắn thứ gì. Chính đang nghĩ như vậy, Dương Khai quay đầu trông lại: "Về phần các ngươi. . . Tính dẻo là mạnh nhất, đã chưa ngưng tụ đạo ấn, vậy không vội mà ngưng tụ, thừa dịp cơ hội tốt như thế, hảo hảo làm vững nền móng của mình, khai phát tiềm lực của mình đến cực hạn, Quách Tử Ngôn." "Có ti chức!" Quách Tử Ngôn trầm giọng đáp. "Dẫn những người này đi, cẩn thận thao luyện, ta muốn bọn hắn ngưng tụ đạo ấn, đạo ấn thấp nhất cũng phải tiếp nhận được tứ phẩm Khai Thiên chi tài, tất cả vật tư tu hành tìm Nguyệt Hà, nếu không làm được, bắt ngươi đến hỏi." Quách Tử Ngôn khẽ giật mình, quay đầu nhìn về phía mười kẻ vớ va vớ vẩn kia, mặt đen lại, nhìn qua mấy người này thành tựu tam phẩm Khai Thiên là cực hạn, Dương Khai lại muốn bọn hắn ngưng tụ đạo ấn có thể chịu được kém nhất là tứ phẩm, một khi thành công, như vậy mười người này ngày sau chính là hơn mười vị tứ phẩm Khai Thiên thậm chí cao hơn. Đại nhân nhà mình đây là muốn làm gì! Quách Tử Ngôn trong lòng hiện lên một suy nghĩ khiếp sợ, không dám suy nghĩ sâu xa, vẫn là cắn răng ôm quyền nói: "Đại nhân yên tâm, nếu có tên nào không đạt được yêu cầu, ti chức lấy mạng chó của hắn, cũng không để đại nhân mất mặt." Lần này đến phiên mười mấy người kia đen mặt lại, đều biết Quách đại thống lĩnh tính tình ngay thẳng, nói lấy mạng chó của bọn hắn, vậy đó cũng không phải là nói giỡn, đến lúc đó không hoàn thành yêu cầu, không chừng thật sự bị hắn giết, nhất thời miệng phát khổ. "Tốt, các ngươi đi xuống đi, Quách thống lĩnh ở lại." Dương Khai phất phất tay. Đám người cung kính lui ra. Dương Khai ngồi trên ghế, có chút phát sầu nhìn Quách Tử Ngôn, mở miệng nói: "Đại thống lĩnh, ngươi nhị phẩm Khai Thiên cũng không thể quay đầu trùng tu, muốn ban thưởng gì tự ngươi nói đi, ta cũng không biết nên cho ngươi thứ gì." Quách Tử Ngôn chất phác cười một tiếng: "Đại nhân nghiêm trọng, vì đại nhân hiệu lực là việc nằm trong phận sự của ti chức, nào dám muốn ban thưởng gì." Dương Khai cười nhạo nói: "Ta lần này phát tài, phát đại tài! Ngươi dẫn người kiểm kê không gian giới, hẳn là cũng biết điểm này, ta phát tài, tự nhiên cũng không thể bỏ các ngươi, bọn hắn đều có thưởng, ngươi xuất lực lớn nhất, cũng không thể cái gì cũng không cần." Quách Tử Ngôn nói: "Đại nhân, ti chức thật. . ." Dương Khai giơ tay lên nói: "Suy nghĩ kỹ một chút, ngươi luôn có thứ cần, nếu không ta cho ngươi 10 triệu Khai Thiên Đan, ngươi lấy về hảo hảo tu hành, ngày nào cũng có thể đột phá đến tứ phẩm Khai Thiên." Quách Tử Ngôn giật mình, đại nhân này thật đúng là ngay thẳng, 10 triệu Khai Thiên Đan, nói cho là cho, hắn ở Xích Tinh đảm nhiệm Đại thống lĩnh nhiều năm như vậy, chớ nói 10 triệu Khai Thiên Đan, một triệu cũng không có. Càng cảm nhận được Dương Khai thành tâm đối đãi hắn. Cẩn thận trầm ngâm một hồi, Quách Tử Ngôn ngượng ngùng cười một tiếng, gãi gãi mặt nói: "Đại nhân, ti chức có một tiểu nữ. . ." Dương Khai quả quyết nói: "Bản tọa nhà có mấy vị thê thiếp, trước khi ra ngoài từng căn dặn ta không được ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt." Quách Tử Ngôn da mặt co lại: "Đại nhân hiểu lầm, tiểu nữ bây giờ cũng chỉ mới tu hành đến Đế Tôn cảnh, đợi ti chức ra khỏi Thái Khư cảnh nafy, sợ rằng nàng cũng đã phải bắt đầu ngưng tụ  m Dương Ngũ Hành, trùng kích Khai Thiên, ti chức muốn thay nàng yêu cầu một vài thứ." Dương Khai lập tức hào hứng: "Ồ? Nữ nhi ngươi tư chất thế nào?" Quách Tử Ngôn mặt mày tỏa sáng: "Tư chất tuyệt đối tốt hơn ta, có hi vọng thẳng vào trung phẩm Khai Thiên!" "Vậy thì thật không tệ." Dương Khai gật gật đầu, "Nàng ở đâu? Đưa nàng đến ta xem chút, nếu tư chất thật không tầm thường, lục phẩm cũng cho ngươi."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.