"Ngươi muốn ta thần phục ngươi, làm nô bộc của ngươi?" Dương Khai nghiêng đầu nhìn thanh niên kia, lúc trước hắn bế quan đúng là phát giác được ngoài cửa có người Thanh Minh phúc địa đến, cu ̃ng không để ý lắm, bây giờ xem ra hẳn là tên này. Thanh niên mỉm cười: "Đó chính là vinh hạnh lớn nhất đời này của ngươi !" "Thật sao?" Dương Khai từ chối cho ý kiến. Lạc Thanh Vân vội la lên: "Họ Dương kia, nam nhi có bản lĩnh, ngông nghênh đỉnh thiên lập địa, thà chết đứng, cu ̃ng chớ có quỳ mà sống, suy nghĩ cho kĩ, đừng nhất thất túc thành hối hận thiên cổ!" Hắn thật sự sợ Dương Khai đáp ứng, nếu như vậy, vậy hôm nay Kiếm Các cùng Lôi Quang liên thủ khí thế hùng hổ mà đến, lại có ý nghĩa gì? Thù Lô Tuyết còn báo thế nào? "Bản thiếu gia nói chuyện, ai cho ngươi xen vào?" Thanh niên kia khó chịu nhìn Lạc Thanh Vân, "Ngươi tên gì, có bản lĩnh xưng tên ra!" Lạc Thanh Vân sắc mặt lập tức khó coi vô cùng, dưới vạn chúng chú mục, không trả lời sẽ thể hiện ra mình khiếp nhược, nói ra lại sợ sau này người ta tính sổ, hắn tuy là tứ phẩm Khai Thiên, nhưngtrước mặt một quái vật khổng lồ như phúc địa này cũng chẳng coi là gì, mặc dù người thanh niên này không đại biểu Thanh Minh phúc địa, nhưng chỉ lực lượng phía sau hắn cũng không phải là Lạc Thanh Vân có thể chống đỡ, nhất thời đâm lao phải theo lao, thật sự quá khó chịu. Đồng thời trong lòng cũng vô cùng phẫn nộ, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708269/chuong-3978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.