"Lôi Quang muốn Xích Tinh ta bàn giao cho chúng?" u Dương Băng nhíu mày lại. “Bàn giao cái rắm!" Bối Ngọc Sơn gầm thét một tiếng: "Những năm qua trong Tinh Thị kia, Xích Tinh chúng ta và Lôi Quang tranh đấu rất nhiều, đệ tử Xích Tinh chết trên tay bọn họ cũng không ít, sao không thấy bọn hắn đến bàn giao cho chúng ta đi? Ta nói, Lục đương gia lần này giết tốt, Biệt Kiếm tiểu tử thúi kia, lão tử đã sớm khó chịu với hắn, chỉ là một mực không tìm được cơ hội giết chết hắn! Lát nữa ta đi tìm Lục đương gia uống rượu, kính hắn một chén!" Khóe miệng của Trần Thiên Phì giật giật vài cái. Cầm phu nhân ở bên kia đè xuống dây đàn, khẽ hé môi son: "Đại đương gia nói thế nào?" Trần Thiên Phì chậm rãi lắc đầu: "Đại đương gia không hề nói gì." "Vậy chính là mặc kệ?" u Dương Liệt hỏi. Trần Thiên Phì nói: "Lôi Quang có thể mặc kệ, nhưng Kiếm Các thì lại cần cảnh giác a." Bối Ngọc Sơn ngạc nhiên nói: "Lại mắc mớ gì đến Kiếm Các?" Ngọc Sơn người này là một tên eo gấu lưng hổ, thân hình giống như thiết tháp, tính cách cũng tương đối ngay thẳng, những ngày này một mực bế quan tu luyện, cũng không rõ ràng về sự tình bên ngoài, nếu không phải do Trần Thiên Phì triệu hoán thì hắn còn chưa định xuất quan. Cầm phu nhân nhẹ nhàng nói: "Nghe nói trên Nguyên Từ Sơn kia, bởi vì Lục đương gia chúng ta nhúng tay vào, cho nên người của Kiếm Các tử thương hơn mười người, ngay cả Tinh Lạc Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708259/chuong-3968.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.