Ngoài đại điện, ba người Đại Nguyệt châu lo lắng bất an chờ đợi, bốn phía một vài võ giả Xích Tinh thỉnh thoảng liếc mắt đến, ánh mắt tràn đầy không có hảo ý. Tình hình này để bọn người Mạnh Hoành càng thấp thỏm bất an hơn, nhưng lại vô kế khả thi. Đại điện chi môn đóng chặt, không biết bên trong là tình hình gì, nhưng Mạnh Hoành cũng có thể cảm thấy được, lần này Dương Khai cùng Nguyệt Hà đi nhất định là đầm rồng hang hổ. Đang lúc bọn người Mạnh Hoành nôn nóng bất an, đại điện ầm ầm mở ra. Mạnh Hoành thần sắc chấn động, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, lọt vào trong tầm mắt, Dương Khai cất bước đi đầu, Nguyệt Hà theo sát phía sau, còn có một nam tử trung niên nhìn có chút hiền hòa hầu ở một bên, nam tử kia ăn mặc cực kỳ cổ quái, áo bào rộng thùng thình, sắc mặt hơi tái nhợt, vẻ mặt cười theo. Đến gần, mới nghe được nam tử trung niên kia nói: "Lục đương gia Thất đương gia tạm ở khách sạn mấy ngày trước, đợi ta cho người ta thu xếp thỏa đáng rồi chuyển tới, hai vị có yêu cầu gì cũng cứ nói ra, ta sẽ cho người ta an bài thật kỹ." Dương Khai mặt ngậm mỉm cười nói: "Tùy ý đi, cũng không có yêu cầu gì đặc biệt." Nam tử nói: "Vậy Trần mỗ an bài, đến lúc đó nếu Lục đương gia Thất đương gia không thích thì đổi lại." "Làm phiền Trần đương gia!" Dương Khai hơi chắp tay. Nam tử đáp lễ nói: "Hai vị đii thong thả không tiễn!" Dương Khai gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708238/chuong-3947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.