Chương trước
Chương sau
Lời này sao có thể chưa nghe nói qua, có thể nói là nghe nhiều nên thuộc, từ khi xuất đạo đến nay, bao nhiêu lần gặp phải tình huống tương tự. 

"Cũng là một chiêu kỳ soa của bản cung, để cho ngươi đạt được gian kế, bây giờ bên ngoài rất có nhiều người cho rằng thi thể Kim Ô trên tay bản cung." Lan phu nhân giương mắt nhìn đến, "Nếu như thế, bản cung cũng không ngại để những suy đoán kia thành sự thật, phiền toái này do Đệ Nhất Khách Điếm ta đón lấy, ngươi cảm thấy thế nào?" 

Dương Khai nói: "Phu nhân ý là muốn ta giao ra thi thể Kim Ô?" 

Lan phu nhân nói: "Không phải cho không, sẽ bồi thường đầy đủ cho ngươi!" 

Dương Khai trầm ngâm một lúc, hỏi: "Ta có thê ̉nghe thử phương án bồi thường kia không?" 

Lan phu nhân mỉm cười, dựng thẳng lên một ngón tay: "Loại thứ nhất, cho ngươi Khai Thiên Đan, số này!" Vừa nói, ngón tay còn nặng nề mà lung lay trước mặt Dương Khai. 

"10 triệu?" Dương Khai động dung. 

Lan phu nhân gật đầu! 

Dương Khai nói: "Phu nhân xuất thủ thật là đại khí!" 10 triệu Khai Thiên Đan, thực sự không ít, đây đối với bất kỳ một Đế Tôn cảnh nào đều là lớn lao dụ hoặc. 

"Đã có loại thứ nhất, vậy sẽ có loại thứ hai, không biết loại thứ hai là gì?" 

"Loại thứ hai là Đệ Nhất Khách Điếm ta tìm cho ngươi ngũ phẩm  m Dương Ngũ Hành, giúp ngươi thành tựu ngũ phẩm Khai Thiên!" 

Đây là một lợi ích thực tế khá lớn! Ngũ phẩm  m Dương Ngũ Hành, nếu chuyển đổi thành Khai Thiên Đan, khoảng chừng 750 vạn, nhưng nếu cân nhắc đến những tài liệu này trân quý cùng khó tìm, giá trị của nó so với 10 triệu Khai Thiên Đan thì không kém bao nhiêu. 

Mà ngũ phẩm Khai Thiên ở ngoài càn khôn này cũng không tính yếu,

là trung tầng trong trung phẩm Khai Thiên, Đoàn Hải cũng chỉ là tứ phẩm mà thôi, Thất Xảo Thiên Quân Dương Khai chưa thấy qua là ngũ phẩm, Hứa lão cũng là ngũ phẩm. Nói một cách khác, ngũ phẩm Khai Thiên, đã có đầy đủ tư cách đặt chân ngoài càn khôn này, đánh xuống một mảnh cơ nghiệp. 

Lan phu nhân thật sự rất thành ý, càng như vậy, Dương Khai càng cảm nhận được thi thể Kim Ô kia quý giá, nếu không, Lan phu nhân không cần bỏ ra đại giới lớn như vậy. 

Giá trị của thi thể Kim Ô, nhất định vượt xa con số Lan phu nhân đưa ra! 

"Có loại thứ ba hay không?" Dương Khai hỏi. 

Lan phu nhân tức giận nói: "Có hai loại này ngươi còn không vừa lòng sao? Tiểu tử thúi không nên quá lòng tham không đáy." 

Dương Khai giơ tay lên nói: "Chỉ hỏi một chút nha, không nên tức giận không nên tức giận." Vội vàng rót chén trà cho nàng, miễn cho nữ nhân này lại nổi bão. 

Lan phu nhân hừ lạnh một tiếng, nâng chung trà lên uống một ngụm, liếc mắt trông lại: "Bao nhiêu người như ngươi vậy, mới tới 3000 thế giới này sờ soạng lần mò, trăm năm ngàn năm chẳng làm nên trò trống gì, ngươi mới nhập ngoài càn khôn này đã có vận tốt

như vậy, không biết phải tiện sát bao nhiêu người." 

Lời này để Dương Khai nhớ tới Điệp U cùng lão Phương, hai người bọn họ tới ngoài càn khôn này cu ̃ng có thật nhiều năm, đáng tiếc một mực bị vây ở Thất Xảo Địa, ngay cả Khai Thiên cảnh cũng không tấn thăng, tương đối mà nói, tình cảnh của Dương Khai xác thực tốt hơn không ít, nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn có thể có cơ hội lựa chọn như bây giờ, cũng là phải cầm tính mệnh ra liều, không quan hệ nhiều với vận khí lắm 

Im lặng một lát, Dương Khai nói: "Ba ̀chủ, hai điều kiện đó đều rất khiến ta động tâm, chưa biết nên lấy hay bỏ như thế nào." 

Lan phu nhân nói: "Cho ngươi lời khuyên có nghe hay không?" "Mời nói!" 

"Nếu ta là ngươi, chọn loại thứ hai, Khai Thiên Đan mặc dù rất nhiều, nhưng ngươi một Đế Tôn cảnh, cầm nhiều Khai Thiên Đan như vậy cu ̃ng không an toàn, ngươi cũng không có đường đi mua những tài liệu kia, còn không bằng lấy thẳng ngũ phẩm vật liệu, ngồi mát ăn bát vàng!" 

"Nói có đạo lý." Dương Khai ôm cánh tay, lâm vào trong trầm tư. 

Bà chủ nhìn mặt mà nói chuyện, thở ra một hơi, thấy bộ dáng Dương Khai như này, nàng biết việc này rất có triển vọng, nếu Dương Khai

ngay cả đàm luận cũng không muốn, vậy thật không có hy vọng, bây giờ có lẽ hắn cũng ý thức được trình độ phỏng tay của thi thể Kim Ô. 

Thi thể Kim Ô đối với người bình thường đúng là bùa đòi mạng, nhưng đối với thế lực lớn như Đệ Nhất Khách Điếm lại là bảo vật có thể ngộ nhưng không thể cầu, chỉ cần có thể cầm vào tay thi thể Kim Ô, bỏ ra một chút lại coi là gì? 

Dương Khai đang trầm tư, Lan phu nhân cu ̃ng không quấy rầy. 

Ai ngờ trọn vẹn sau một nén nhang, Dương Khai cũng vẫn không có phản ứng, Lan phu nhân sốt ruột nói: "Ngươi nghĩ kỹ chưa?" 

Dương Khai vặn lông mày thành chữ Xuyên, một bộ rất xoắn xuýt, nghe được thúc giục, quay đầu trông lại: "Ba ̀chủ, hai điều kiện kia ta cũng còn khá hài lòng, thế nhưng ta tổn thất hai đạo Diệt Mông Kim Linh kia, Đệ Nhất Khách Điếm có thể bồi thường không?" 

Không đề cập tới Diệt Mông Kim Linh còn tốt, nhấc lên làm lão bản nương lập tức sinh khí, trước đó Dương Khai tế ra Diệt Mông Kim Linh, nàng nhất thời không quan sát bị đánh thương, đơn giản chính là sỉ nhục! 

"Vậy cũng muốn bồi thường? Ngươi mơ sao?" Lan phu nhân tức giận nói.

Dương Khai nói: "Đương nhiên là muốn, vì đoạt thi thể Kim Ô này, ta phải dùng tới hai đạo Diệt Mông Kim Linh, mặc dù ta không biết vật kia có giá trị thế nào, nhưng chắc chắn cũng tuyệt không tầm thường, nếu là xuất ra bán đi, khẳng định có bó lớn người muốn đoạt lấy, nói không chừng có thể bán 10 triệu Khai Thiên Đan, hai đạo Diệt Mông Kim Linh giá trị như vậy, điều kiện của Đệ Nhất Khách Điếm cũng chỉ có thể miễn cưỡng để cho ta hồi vốn a." 

Lan phu nhân nghe vậy cười lạnh, vốn định mỉa mai một câu, nhưng nghĩ lại, Diệt Mông Kim Linh kia uy lực to lớn, ngay cả mình đều có thể đả thương, có thể nói là Bảo Mệnh Phù, loại vật này lấy ra bán quả thật có thể bán không ít tiền, đụng phải thô chủ tài đại khí, 10 triệu cũng không phải không có khả năng. 

Nói tránh đi: "Ta cũng thâ ̣t muốn hỏi ngươi, ngươi lấy đâu ra Diệt Mông Kim Linh?". 

Dương Khai cười hắc hắc: "Ta cũng có một vấn đề muốn thỉnh giáo bà chủ, ta hai trao đổi thế nào?" 

"Ngươi muốn biết gì?" 

Dương Khai thấp giọng, lén lén lút lút: "Thi thể Kim Ô kia, đến cùng có làm được gì, vì sao nhiều người tranh đoạt như vậy!" 

Lan phu nhân nói: "Ngươi hỏi cái này để làm gì?"

"Hiếu kỳ a." Dương Khai trông mong nhi ̀n nàng. 

Lan phu nhân trầm ngâm một hồi, mở miệng nói: "Nhiều người tranh đoạt như vậy, dĩ nhiên chính là có giá trị để tranh đoạt, Kim Ô khó tìm, phóng nhãn 3000 thế giới này, số lượng Kim Ô cũng không nhiều, Thượng Cổ dị thú này có thể nói là tồn tại cực kỳ thần kỳ. Huyết nhục Kim Ô có thể luyện đan, xương cốt có thể luyện bảo, trọng yếu nhất chính là Kim Ô Chân Hỏa tích chứa trong cơ thể nó, nếu có thể ngưng luyện ra, lực lượng hỏa hành thành tựu được sẽ có uy lực rất to lớn!" Chủ yếu là những tin tình báo này cũng không phải bí mật gì, Dương Khai tùy tiện tìm ai hỏi thăm một chút đều có thể thám thính được, nàng cũng không cần thiết giấu diếm. 

Dương Khai nghe mà sáng mắt: "Chính là ngọn lửa màu đen trong Kim Ô Thần Cung kia!" Hắn tận mắt chứng kiến uy năng kinh khủng của Kim Ô Chân Hỏa, hạ phẩm Khai Thiên chạm vào đã thương, dính vào tức tử. 

"Không sai!" Lan phu nhân gật đầu, lại cười nhạo nói: "Tiểu tử ta khuyên ngươi tốt nhất đừng đánh chủ ý này, Kim Ô Chân Hỏa khủng bố tuyệt luân, nếu không có Mộc hành đủ cường đại trấn áp, hấp thu một chút cũng đủ để cho ngươi phần diệt mà chết!" 

Dương Khai một mặt thụ giáo: "Cái này ta đương nhiên là biết." "Nói một chút đi, Diệt Mông Kim Linh ở đâu ra?"

Dương Khai cười hắc hắc: "Đương nhiên là Diệt Mông tặng, trước đây không lâu ta giúp một Diệt Mông đại ân, nó cảm kích ta, trước khi đi đưa ta ba đạo Kim Linh!" 

Lan phu nhân biểu lộ không tin, cũng lười đi truy đến cùng, không kiên nhẫn nói: "Nói nhiều như vậy, ngươi đến cùng suy tính thế nào?" 

Dương Khai nói: "Ngươi đừng thúc ta, thúc ta ta gấp ta càng không biết nên lựa chọn thế nào. Hay là, bà chủ ngươi về trước đi, cho ta suy nghĩ tỉ mỉ một chút, nếu nghĩ thông suốt, sẽ trả lời chắc chắn cho ngươi!" 

Vừa nói, một bên đứng dậy, đi tớ mở cửa phòng, tiễn khách. 

Lan phu nhân ngơ ngác, nhưng Dương Khai tỏ thái độ như vậy, nàng một nữ nhân lại không tốt khóc lóc van nài không đi, cắn răng đứng dậy, lúc đi qua Dương Khai, từ váy bay ra một chân, một cước đạp vào bắp chân Dương Khai, nghênh ngang rời đi. 

Dương Khai bị đạp đến nhe răng trợn mắt, ôm một chân nhảy hơn nửa ngày, thầm mắng con mụ điên xuất thủ thật là đủ nặng. 

Một lát sau, Dương Khai mới đóng cửa phòng, mở ra cấm chế, khoanh chân ngồi ở trên giường, chợt lách người tiến vào trong Huyền Giới Châu.

Trong Tiểu Huyền Giới, một mảnh tĩnh mịch, một mình đi tới bên trên một mảnh bình nguyên, Dương Khai lấy Lục Hợp Như Ý Đại ra, đưa tay lắc một cái, thả thi thể Kim Ô ra. 

Từ khi được đến thi thể Kim Ô đến bây giờ, còn chưa cẩn thận quan sát, hôm nay nghe bà chủ nói công dụng thi thể Kim Ô, Dương Khai không khỏi động chút tâm tư. Hắn cu ̃ng không nghĩ tới, Kim Ô Chân Hỏa tích chứa trong thi thể Kim Ô có thể cô đọng hỏa hành! 

Đây thật là hữu tâm trồng hoa hoa không ra, vô tâm cắm liễu liễu thành ấm. Đi Thái Dương Chi Tinh, bản ý là tìm kiếm Thái Dương Chân Kim thất phẩm trở lên, chỉ là không như mong muốn, Thái Dương Chân Kim đúng là gặp được, lại không có phần của hắn, cơ duyên xảo hợp cướp được thi thể Kim Ô này lại cho hắn một đường ra khác. 

Lan phu nhân khuyên hắn đừng có ý đồ với Kim Ô Chân Hỏa, bởi không có Mộc hành đủ cường đại căn bản là không thể trấn áp tà hỏa này, nhưng vấn đề này đối với Dương Khai lại không phải là vấn đề! 


Ai ngờ thi thể Kim Ô mới vừa được thả ra, Dương Khai lập tức cảm thấy toàn bộ Tiểu Huyền Giới đều rung chuyển bất an, Thiên Địa pháp tắc hỗn loạn, tiểu thiên địa lại có dấu hiệu bị no bạo. 

Dương Khai chính là chủ Tiểu Huyền Giới, cảm giác đối với biến hóa vùng thiên địa này rất nhạy cảm. 

Loại cảm giác này, tựa như là cưỡng ép nhét một khối đá lớn vào một chén nước nhỏ, chén nước lập tức muốn vỡ nát. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.