Không biết thi thể của Kim Ô rốt cuộc có tác dụng gì, nhưng Dương Khai cũng không ngại nhiều, cứ đoạt trước đã rồi tính sau. Dù sao đây cũng là chiến lợi phẩm mà hắn phải hao phí một cọng lông vũ của Diệt Mông thì mới có thể lấy được, sao hắn có thể từ bỏ vô ích như vậy được?
Trước đó khi hắn mang Ti Thần đại tướng quân đi tìm thân nhân, Diệt Mông đã ban thưởng cho hắn ba đạo kim linh. Trong tình cảnh thực lực của hắn còn yếu gà như thế này, ba đạo kim linh này đúng là vô cùng trân quý, có thể nói là ba tấm bùa bảo mệnh của hắn. Nếu không phải gặp phải sự tình bất đắc dĩ, vậy thì Dương Khai cũng không nỡ sử dụng nó ở chỗ này.
Nhưng khi đối mặt với công kích đến từ Kim Ô, dù hắn không nỡ thì
cũng phải dùng, nếu không thì hắn chết chắc.
Thân hình lắc lư vài cái, Không Gian pháp tắc tuôn ra, hơn nữa còn có một chuyện làm cho Dương Khai kinh hỉ xảy ra, đó là lực lượng phong tỏa thiên địa trước đó cũng đã nối gót đi theo đầu Kim Ô kia, cho nên hắn đã có thể thuận lợi thúc dục bí thuật thuấn di.
Cũng không có cách nào xác định phương vị, cứ chạy trước rồi tính sau.
Chuyện này giống như chọc vào một tổ ong vò vẽ, đông đảo Khai Thiên cảnh trong đại điện vốn đang trừng lớn hai mắt, ngay sau đó liền vừa sợ vừa giận. Bọn hắn hao tâm tổn trí, cố sức tử đấu cùng Kim Ô, bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687777/chuong-3860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.