Sắp xếp đồ vật trong ba nhẫn không gian một chút, Dương Khai đem Vô Ảnh Sa lấy ra giữ trên lòng bàn tay, yên lặng luyện hóa, đây vốn là đồ vật của Đỗ Như Phong, phía trên có thần hồn ấn ký của hắn, chẳng qua hiện nay Đỗ Như Phong cũng đã chết rồi, ấn ký thì tùy tiện liền có thể xóa đi.
Một đường không nói chuyện, đã trải qua biến cố lớn như vậy, mấy người trở về từ cõi chết tựa hồ cũng không gì hào hứng, tất cả đều an tĩnh đi theo sau lưng Đại tướng quân, mặc cho nó dẫn đi.
Thời gian trôi qua, cũng không biết bay về phía trước bao lâu, Dương Khai đoán chừng tối thiểu nhất cũng có hai ba tháng, Đại
tướng quân còn không có ý tứ dừng lại.
Dọc theo con đường này ngược lại là không có gặp được hung hiểm gì quá lớn, ngẫu nhiên có một ít tinh bạo tự nhiên cũng đều bị đám người sớm tránh đi.
Thẳng đến một ngày, tầm mắt bỗng nhiên xuất hiện một điểm đen nho nhỏ, mà lúc này đây Dương Khai rõ ràng cảm giác được cảm xúc Đại tướng quân có chút không đúng, tựa hồ trở nên phấn khởi rất nhiều, tốc độ phi hành cũng đột nhiên tăng lên không ít.
Khoảng cách quá xa, thấy không rõ điểm đen kia đến cùng là cái gì, thẳng đến hồi lâu sau, Dương Khai mới nhìn thấy điểm đen kia đúng là một chỗ tàn phiến thế giới to lớn, cũng không biết là Càn Khôn thế giới nào sau khi vỡ vụn lưu lại, thể tích quả thực không nhỏ, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687754/chuong-3837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.