"Tôn Giả chết rồi? Tôn Giả nào chết?" Điệp U kinh nghi bất định, nàng tận mắt thấy Tôn Giả Thủy Linh Địa bỏ mình, nhưng toàn bộ Thất Xảo Địa lại có bảy vị Tôn Giả.
A Duẩn nói: "Tôn Giả Hỏa Linh Địa của chúng ta."
"Đoàn Hải?" Dương Khai kinh ngạc, "Ngươi thấy được?"
A Duẩn vuốt cằm nói: "Tận mắt nhìn thấy."
Dương Khai nắm tay lại, nói thầm một tiếng chết tốt lắm. Đoàn Hải vừa chết, vậy sự tình của hắn liền không ai biết được, coi như Hứa lão bên kia báo thù thất bại, Thất Xảo Địa an toàn trở lại, đến lúc đó cũng sẽ không có ai đến tìm hắn gây phiền phức, bất quá nếu là có thể thừa cơ rời khỏi nơi này mà nói, Dương Khai cũng không muốn tiếp tục lưu lại.
Hai vị Tôn Giả lần lượt bỏ mình, có thể nghĩ tranh đấu bên ngoài kia kịch liệt đến cỡ nào, đáng tiếc thực lực mình bây giờ không đủ, nếu không nhất định phải đi xem xét.
Lão Phương Điệp U cùng A Duẩn không tính là quen thuộc, Dương Khai mặc dù cũng không phải quá quen nàng, nhưng tiểu cô nương tâm tính không tệ, thời điểm trước đó vừa tới Thất Xảo Địa mọi người cũng từng có tiếp xúc mấy lần, cảm nhận của Dương Khai đối với nàng coi như không tệ, bây giờ trốn ở trong phường thị đồng tâm hiệp lực, cũng là duyên phận.
Dư ba chiến đấu không ngừng khuếch tán, tạm thời còn không có tác động đến phường thị bên này, bốn người trốn ở chỗ này cũng là bình an vô sự.
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687752/chuong-3835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.