"Sư huynh có thể chi 30 viên Khai Thiên Đan làm tiền đặt cọc, thế nào?" Vu Tuyết Bình hiển nhiên sớm có phương án suy tính, êm tai nói, "Đương nhiên, ta cũng có thể thế chấp một vật cho sư huynh, như vậy sư huynh sẽ không sợ ta cầm linh đan không tới."
Dương Khai ha ha cười nói: "Có thể a, không biết sư muội muốn thế chấp cái gì?"
Vu Tuyết Bình đưa tay nắm trong hư không, một thanh trường kiếm tỏa ra hàn quang bốn phía xuất hiện trên lòng bàn tay, đưa cho Dương Khai nói: "Lấy nó làm thế chấp."
Dương Khai tiếp nhận, bấm tay trên thân kiếm, tiếng kiếm ngân réo rắt vang lên, thân kiếm vù vù không ngừng, gật đầu nói: "Hảo kiếm, lấy nó đi!" Tiện tay thu vào trong không gian giới của
mình.
Trường kiếm này giá trị như thế nào Dương Khai không biết, nhưng có lẽ cũng ngang với 30 viên Khai Thiên Đan, tháng sau phường thị mở ra, hắn cùng Vu Tuyết Bình khẳng định đều sẽ tới đây gặp mặt, giao dịch cũng có bảo hộ.
Lấy ra 30 viên Khai Thiên Đan giao cho nàng, Vu Tuyết Bình hai mắt tỏa sáng: "Đa tạ sư huynh, vậy chúng ta tháng sau gặp lại." Quay đầu nói: "Tiểu Mạt đi thôi."
Hai người vội vã rời đi, về Thủy Linh Địa.
Hai người nói chuyện với nhau cũng không có tị huý, chủ quán hai bên trái phải cũng đều để trong mắt, mọi người không phải người ngu, đợi sau khi Vu Tuyết Bình rời đi, lão giả bên trái mới nói: "Tiểu ca, vị cô nương kia hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687716/chuong-3799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.