Ba viên linh đan dễ dàng vào tay, Dương Khai giống như có cảm giác đặt mình vào mộng cảnh. Phải biết, chỉ có người mới đến, lần thứ nhất hiếu kính Đại tướng quân mới có thể được ban thưởng, mà vậy cũng chỉ được một viên. Mấy ngày trước đây Dương Khai chính là vậy, cho ăn năm con Bích Hỏa Tằm mới được một viên Khai Thiên Đan mà thôi.
Thế nhưng hôm nay, chỉ là ba con Bích Hỏa Tằm liền được ba viên! Đây chính là tiền công một tên tạp dịch chăm sóc vườn một năm, nói ra chỉ sợ không ai tin.
Điệp U nói, nếu tâm tình Đại tướng quân tốt, sẽ ban thưởng Khai Thiên Đan. Nói cách khác, hiện tại tâm tình Đại tướng quân rất tốt? Dương Khai ngẩng đầu muốn nhìn một chút, không nhìn thấy, mà một bụng oán khí lúc đầu giờ cũng tan thành mây khói.
Nếu xuẩn kê này thường xuyên cho hắn Khai Thiên Đan, đừng nói nằm nhoài trên đầu hắn bắt làm ổ gà, chính là vào ở trong phòng của hắn Dương Khai cũng hoan nghênh.
"Đại tướng quân, còn muốn tiếp tục đi ăn chút hay không?" Dương Khai tâm tình cũng tốt, ngữ khí cũng càng hiền lành rất nhiều.
Đại tướng quân không có phản ứng, từ chối cho ý kiến.
Dương Khai gật đầu: "Nếu như thế, vậy liền đi ăn thêm một chút, hắc hắc hắc. . ." Một bên nhe răng cười, một bên đi đến một vườn khác
Vừa rồi Tư Thần tướng quân bị một đám người bao vây chặn đánh mà ngã, ngã ở địa bàn của mình, đám người kia lập tức tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687713/chuong-3796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.