Thời gian trôi qua dường như dài dằng dặc, mỗi một hơi thở, mỗi một phút giây chờ đợi đều là một loại dày vò.
Chín bóng người đứng trong hư không lẳng lặng quan sát, hai cỗ khí tức trong người Đại Ma Thần bị đinh trụ phía dưới Thương Long
Thương không ngừng phát sinh giao phong kịch liệt.
Dần dần, giao phong suy yếu đi, sau cùng lắng xuống.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Đại Ma Thần nhắm lại hai mắt, lẳng lặng nằm ở nơi đó, phảng phất như đã thật sự chết rồi vậy.
Nhưng dưới sự giám sát bằng thần niệm của đám người Dương Khai, bọn họ vẫn co ́thể cảm giác được sinh cơ yếu ớt ở bên trong cơ thể Đại Ma Thần. Đại Ma Thần cũng chưa chết, chỉ là thật sự đã đến thời điểm dầu hết đèn tắt mà thôi.
Đại Ma Thần bây giờ, đâu còn dáng vẻ hăng hái lúc trước khi vừa mới phục sinh, bộ dạng kia quả thực vô cùng thê thảm, thê thảm đến mức không muốn nhìn thẳng.
Trong một tích tắc, hắn bỗng nhiên mở mắt ra, bộ dạng mặc dù thê thảm, thế nhưng ánh mắt lại sáng ngời rạng rỡ. Hắn nhếch miệng lên, phát ra tiếng cười hơ hơ nhè nhẹ. m thanh ban đầu không phải là quá lớn, nhưng tiếng cười này lại liên tục to lên, dần dần biến thành tiếng ha ha cười lớn, giống như gặp được sự tình gì đó khiến hắn cực kỳ vui vẻ, đúng là hoàn toàn không dừng được.
Chúng Đại Đế thờ ơ lạnh nhạt.
Dương Khai quay đầu liếc mắt nhìn về phía Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687681/chuong-3764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.