Mộc Lộ bị nói cho rụt đầu lại. Mặc dù các nàng là Mộc Linh, trời sinh thân cận hoa cỏ cây cối, nhưng nếu quả thật kêu nàng biến thành hoa nhỏ cũng là không thể nào tiếp thu được, chớ đừng nói chi là Dương Khai đang yên đang lành một người sống sờ sờ.
Mộc Châu trấn an nói: "Chủ nhân chớ hoảng, bây giờ ngươi đã luyện hóa Bất Lão Thụ, ít nhất đã thân thể, chỉ cần cố gắng tu luyện, ngày sau nhất định có thể hóa thành hình người, chủ nhân hẳn cũng biết chuyện cỏ cây thành tinh, trên đời này có thật nhiều hoa hoa thảo thảo trải qua năm tháng dài tu hành hoá hình thành tinh, mà lại Bất Lão Thụ chính là Thiên Địa Chí Bảo, đây chưa chắc không phải nhân họa đắc phúc, nói không chừng đến ngày chủ nhân hóa thành hình người, chẳng những khôi phục thực lực, còn có thể có chỗ tăng tiến."
"Nói có lý!" Dương Khai nghĩ nghĩ: "Thế nhưng ngươi phải biết, cỏ cây tu hành so với huyết nhục tu hành sao mà khó khăn, ta có cố gắng thế nào, muốn hóa thành hình người, ngàn năm thời gian là phải có!"
Mộc Châu không nói gì, đang muốn lại mở miệng, Dương Khai nâng cành dừng lại: "Lời trấn an không cần nói nữa, ta nghĩ biện pháp xem có thể đi ra hay không trước."
Hai Mộc Linh ở một bên trông mong nhìn qua, không lâu sau, trên Bất Lão Thụ truyền đến khí tức thần hồn Dương Khai, ngay sau đó, lực lượng thần hồn dùng mắt thường có thể thấy được lại thật từ trong Bất Lão Thụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687678/chuong-3761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.