Ánh mắt đảo qua cự đỉnh, nhưng để Lý Vô Y thất vọng là hắn lại không thể từ đó tìm tới tôn hiệu mới.
Đây là. . . Thất bại sao? Dù là Lý Vô Y tâm tính trầm ổn, đối mặt Ma Thánh cũng có thể mặt không đổi sắc, giờ cũng không nhịn được mà hơi có chút lảo đảo, sắc mặt trắng nhợt.
Rất nhiều quân đoàn trưởng bên cạnh cũng đang sôi nổi nghị luận, lo được lo mất. . .
Ông. . .
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, một viên ngọc giản xuất hiện trước mặt Lý Vô Y, Lý Vô Y thần sắc chấn động, nắm lấy, tâm thần đắm chìm trong đó, ngẩn ngơ, ngay sau đó khóe miệng nổi lên nụ cười.
Ban đầu nụ cười kia còn không quá rõ ràng, nhưng rất nhanh dáng tươi cười mở rộng, tiếng cười chấn nhiếp hoàn vũ.
Từng đôi mắt trông lại, nhìn chằm chằm Lý Vô Y cùng ngọc giản trên tay hắn, từ trong ngọc giản kia bọn hắn cảm nhận được khí tức của Dương Viêm. Nói một cách khác, ngọc giản này là Dương Viêm truyền tới, mà Dương Viêm cũng tham dự đại đạo chi tranh, lúc này truyền lại tin tức, vậy đã nói rõ đại đạo chi tranh xác thực đã kết thúc, lại từ vẻ vui mừng cùng tiếng cười vui sướng của Lý Vô Y đến xem. . .
Tất cả mọi người cũng mừng rỡ, tâm thần bất định trong lòng được kinh hỉ to lớn thay thế, tuy nói trong lòng có suy đoán, nhưng không được Lý Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687652/chuong-3735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.