Chỉ có ba trận đấu, còn những người còn lại sẽ được nghỉ ngơi dưỡng sức. Tuy nói không biết có thể nghỉ ngơi trong bao lâu, nhưng ít nhất vẫn miễn trừ phong hiểm vẫn lạc ở chỗ này. Mà người ra sân bất kể thắng thua, e rằng đều sẽ không có kết cục tốt đẹp gì, vô cùng có khả năng bỏ lỡ lần đại đạo chi tranh này.
Việc này quan hệ tới truy cầu suốt đời của bọn họ, sẽ không có ai máu nóng lên não, chủ động ôm lấy loại việc xấu này vào người. Dù sao đây cũng không phải là đánh nhau quyết thắng thua, mà là tranh đấu định sinh tử, Nguyên Thiên Quả muốn triệt để thành thục, nhất định phải có người chết ở chỗ này.
Ánh mắt đảo qua đám người, Dương Khai há miệng, còn chưa kịp nói chuyện, Dương Viêm liền đánh gãy lời hắn: "Nếu đã như thế, chúng ta trước hết đáp ứng đề nghị của bọn hắn, về phần nhân tuyển ra sân, xem bọn hắn lựa chọn thế nào rồi tính tiếp."
Đám người nhao nhao gật đầu.
Dương Viêm hung hăng liếc Dương Khai một cái, cảnh cáo hắn không nên nói lung tung. Dương Khai bất đắc dĩ, đành hít hít mũi một cái.
Xoay người lại, Dương Khai nhìn qua Giáp Long, nói: "Chúng ta đã thương lượng xong."
"Thế nào?" Giáp Long chắp hai tay sau lưng, mỉm cười đáp lại. Hắn tỏ vẻ thản nhiên, vì hắn biết Tinh Giới bên này sẽ không cự tuyệt lời đề nghị của hắn.
"Đề nghị của ngươi, chúng ta có thể tiếp nhận!"
Giáp Long cười khẽ: "Vậy thì tốt."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687646/chuong-3729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.