Lạc Mông suy nghĩ một chút, vuốt cằm nói: "Dương đại nhân nói không sai, nếu như thế, vậy chúng ta kết bạn cùng đi đi, như vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau tốt hơn."
"Như vậy cũng tốt!" Dương Khai gật đầu, quay đầu nhìn về chỗ sâu trong đại điện. Vừa rồi khi hắn vừa tiến vào liền giao thủ với nhóm Lạc Mông, căn bản là không có thời gian đi điều tra điều gì. Giờ phút này khi liếc nhìn lại, chỉ nhìn thấy phía trước là một mảnh đen kịt, không thể thấy rõ bất kỳ thứ gì. Thần niệm thăm dò tiến vào trong đó cũng giống như ném đá vào biển rộng, không hề có nửa điểm tin tức phản hồi lại.
Toàn bộ đại điện bị một tầng sương mù bao phủ, cỗ mùi thơm kỳ lạ gần trong gang tấc, ý vị đại đạo chảy xuôi ở bên trong.
"Lạc đại nhân đã từng tra xét tình huống phía trước hay chưa?" Dương Khai quay đầu hỏi.
Lạc Mông lắc đầu nói: "Chúng ta cũng chỉ mới đến đây không bao lâu, còn chưa kịp điều tra, bất quá Huyền Thiên điện này rất cổ quái, con đường phía trước sợ là sẽ có hơi gian nan."
Dương Khai cười nói: "Chúng ta tu hành, một đường đi tới, làm gì có vùng đất nào bằng phẳng. Chỉ có thể dũng cảm tiến tới, vượt mọi chông gai mà thôi."
Lạc Mông gật đầu: "Dương đại nhân nói đúng lắm."
"Nếu vậy thì …." Dương Khai quay đầu nhìn đám người một lần: "Ta đi phía trước dẫn đường, Dương Viêm, Lạc đại nhân bọc hậu, những người khác ở giữa phối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687643/chuong-3726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.