"Ảnh Ma, Cốt Ma. . ." Thanh Vũ Trúc đôi mắt đẹp liếc qua, lập tức nhận ra thân phận hai ma này, mặc dù nàng luôn bế quan, khôi phục thực lực, chưa bao giờ tham dự lưỡng giới chiến, nhưng nàng cũng có để đệ tử La Sát môn thu thập tình báo về Ma tộc, Ma tộc bách tộc, nhưng nổi trổi cũng chỉ có mấy tộc, mỗi tộc đều có đặc thù rõ ràng, vô cùng dễ nhận ra.
"Có chút phiền phức đây. . ." Bị hai vị Bán Thánh tiền hậu giáp kích, Thanh Vũ Trúc hơi nhíu mày, tuy ngoài ý liệu lại không có vẻ bối rối.
Khặc khặc, tiếng cười quái dị truyền đến : "Vận khí của ngươi thật không tốt a, thế mà bị chúng ta bắt gặp, chịu chết hay để bọn ta đến bắt?"
Ngữ khí nho nhã lễ độ, nhưng thanh âm kia lại lạnh lẽo thấu xương.
Thanh Vũ Trúc hé miệng cười một tiếng: "Có tự tin như thế?"
Cốt Ma nói: "Lấy hai địch một, vì sao không có tự tin?"
"Bớt nói nhảm, chick nó!" Ảnh Ma tộc xưa nay tích chữ như vàng, chính như bọn hắn keo kiệt việc hiển lộ thân hình của mình vậy, nói xong đã hóa thành một đạo hắc quang nhào tới Thanh Vũ Trúc.
Ảnh Ma vừa có hành động, Thanh Vũ Trúc cũng lập tức động thủ, thân thể mềm mại kia thể hiện ra sự linh hoạt khó có thể tưởng tượng, nghênh đón Ảnh Ma, đồng thời hai tay nắm trong hư không, hai thanh loan đao xuất hiện, loan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687628/chuong-3711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.