Vốn chỉ là thuận miệng hỏi một chút, Dương Khai cũng cảm thấy mình có chút nghĩ nhiều, ai ngờ Mạc Thắng thế mà khoát tay nói: "Ma Thần chỉ là bọn hắn hô lên, bản danh ta là Mạc Thắng."
Dương Khai lập tức lui hai bước, lại nghĩ tới nơi này là thế giới của mình, sợ hắn làm gì, bình tĩnh lại nói: "Ngươi quả thật là Đại Ma Thần?"
Nếu thật sự là như vậy, vậy hết thảy quái dị trước đây đều có thể giải thích thông, chính là bởi vì trong mơ hồ hắn cảm giác có chút lạ, cho nên những năm gần đây Dương Khai mới luôn chú ý hắn.
Mạc Thắng mỉm cười, cũng không đáp lại, lộ ra vẻ cao thâm mạt trắc.
"Ngươi quả thật là Đại Ma Thần?" Dương Khai hỏi lại.
Mạc Thắng hơi trầm ngâm, trả lời: "Phải, cũng không phải."
"Chỉ giáo cho?" Dương Khai lộ ra vẻ không hiểu, nhưng Mạc Thắng còn chưa trả lời, liền bừng tỉnh: "Phân thân?"
Nếu đối phương thật là Đại Ma Thần, vậy hắn đâu có tư cách tới đối thoại, chỉ sợ trong lúc nói cười đã bị diệt sát, mà một trung phẩm Ma Vương sao có thể là Đại Ma Thần?
"Xem như thế đi." Mạc Thắng không giải thích nhiều, coi như công nhận vậy, lại cười ngâm ngâm, nhìn qua Dương Khai nói: "Ngươi cầm đồ của ta a."
Dương Khai hai ngón tay chỉ mắt mình: "Ngươi là chỉ cái này sao?"
Mạc Thắng gật đầu: "Một đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687585/chuong-3668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.