Không hiểu tại sao lại hình thành một cái lỗ hổng nửa vòng tròn, coi như là có người dùng lợi khí gọt qua, nhưng tại sao lại để cho đỉnh ngọn núi kia có hình dạng như là một cái trăng lưỡi liềm.
Ưng Phi cùng Phục Linh đều có chút ngạc nhiên, không biết Dương Khai bằng cách nào mà làm được.
Với năng lực của Dương Khai, hắn có đánh nát ngọn núi kia, cũng chẳng phải chuyện lạ gì, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại đánh ngọn núi thành một cái lỗ hổng nửa vòng tròn, nên làm cho người ta cũng có chút khó hiểu.
“Đại nhân, trước tiên có thể rời đi khỏi nơi này, nếu còn không rời đi ta sợ... Mọi người sắp không trụ được nữa rồi.” Viên Văn Long vẻ mặt lo lắng nhìn về mấy trăm người còn sống sót của Thủy Vân Tông.
Mấy trăm người này, thực lực của họ đều khá thấp, bị Ma tộc bắt được, phong ấn tu vi, lại còn ở bên trong ma thổ vài ngày nên đều xuất hiện một ít bệnh trạng, bây giờ phần lớn bọn họ đều có hơi thở ồ ồ, ẩn trong cơ thể là một cỗ khí tức thô bạo tà ác.
Ở Ma Thổ bên trong ma ý bộc phát, lúc nào cũng lặng yên không một tiếng động dần dần ăn mòn tinh thần của bọn hắn, quá trình này không tính là nhanh, nhưng là tuyệt đối không chậm, vừa rồi lại đại chiến một hồi, làm cho mấy trăm người này tâm thần kích động, càng đẩy mạnh quá trình bị ma ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687571/chuong-3654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.