Trong nháy mắt Đại điện hóa thành biển lửa, kín cả không gian, không lưu được một góc chết.
Duy nhất bên cạnh Phong Quân gió nhẹ vòng quanh, trong vòng ba trượng không có ánh lửa, giống như một khối thạch đầu chính giữa cuồng phong, yên ổn bất động. Phong Quân hừ lạnh một tiếng: "Không thấy quan tài không đổ lệ!"
Nói xong, cất bước tiến lên, từ từ hướng Dương Khai đi tới, đầy trời biển lửa nhưng lại không khỏi phân hướng hai bên, lộ ra một cái con đường cho hắn thông hành, phóng mắt nhìn lại. Phong Quân đi đến chổ nào, chổ đó ngọn lửa liền tắt.
Trong giây lát, hắn liền đi tới cách Dương Khai mười trượng, về thể chất, hắn hiện tại kém Dương Khai hơn mấy chục lần, nhưng về khí thế thì còn hơn hẳn, coi như người ở trên chính là hắn. Nhẹ nhàng đưa tay lên, vặn các ngón tay, một chiếc quạt nhỏ trống không xuất hiện trên bàn tay phải của Phong Quân, chiếc quạt dài ngắn không quá một thước nhưng có ánh sáng rực rỡ chảy xuôi.Phong Quân giơ chiếc quạt nhỏ lên hướng về phía Dương Khai, nhẹ nhàng quạt một cái.
Trong cơn gió cuồng bạo, một đạo phong nhận như dải lụa trắng từ trên quạt bắn ra, trong nháy mắt hóa thành vài chục trượng, chém thẳng về phía Dương Khai.
Dương Khai muốn trốn, nhưng nhận thức về thời gian bị bóp méo, làm sao có thể tránh được, khi hắn phản ứng lại thi phong nhận đã đến gần rồi. Khẩn trương giơ hai tay về phía trước và bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687512/chuong-3595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.