Dương Khai nháy mắt mấy cái, nở nụ cười: “Mầy là thằng nào?”
Tự dưng chạy tới nói này nói kia với mình, kêu mình buông tha tiểu sư tỷ, quả thật vớ vẩn.
Chu đại sư ngửa đầu ưỡn ngực, sắc mặt mặc dù còn tái nhợt, thân hình lại vẫn thẳng tắp, ngạo nghễ nói: “Tại hạ Chu Thành, không thể so với đại danh Dương cung chủ tại Tinh Giới, chỉ là một hạng người vô danh bừa bãi mà thôi.”
Thượng phẩm Luyện Đan Sư Đạo Nguyên, vô luận như thế nào cũng không thể nói là bừa bãi vô danh. Nhưng đây cũng phải xem là so với ai, nếu là so với Lăng Tiêu Cung cung chủ “Tẩu hỏa nhập ma” “Mưu phản Tinh Giới”, danh khí xác thực phải nhỏ hơn rất nhiều.
Dương Khai xùy cười một tiếng: “Đã là hạng người vô danh, sao còn dám đến khoa tay múa chân với bổn tọa?”
Chu Thành trầm giọng nói: “Chu Thành không dám, chỉ là muốn khuyên bảo mà thôi.” Lại đúng là thái độ tận tình khuyên bảo, “Dương cung chủ chẳng lẽ không biết bản thân là tình cảnh ra sao, đã nhập ma vực, cần gì phải trở về? Thời gian ngươi không tại, Hạ đại sư tâm phẳng lặng như mặt nước, chuyên tâm luyện đan, đã cứu bao nhiêu tánh mạng binh sĩ Tinh Giới ta, nhưng ngươi mới vừa về liền khiến nàng tâm tình rối loạn, hư mất một lò thiên địa vô thường đan, ngươi có biết thiên địa vô thường đan này cần hao phí bao nhiêu dược liệu quý hiếm? Dương cung chủ, ngươi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687479/chuong-3562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.