Cái này khiến Dương Khai không khỏi nổi nóng, Bắc Ly Mạch tiện tỳ này ăn mặc đồi phong bại tục như thế, cùng mấy nữ tử trong này dụ hoặc mình thì cũng thôi đi, thế mà ngay cả mị dược cũng dùng tới, đây là muốn giết mình ở trong đây a, đúng là quá không biết xấu hổ.
Nguyên do nàng làm như vậy, Dương Khai cũng hơi có suy đoán.
Đầu tiên, hơn một tháng trước tại Vân Ảnh thành mình cắn nàng một miếng, lúc ấy có Ngọc Như Mộng trở ngại, thêm nữa là nàng chủ động trêu chọc, cho nên cũng không thể làm gì mình, nhưng nàng đường đường là một Ma Thánh lại bị người ta khinh bạc, sao có thể tuỳ tiện bỏ qua, lúc ấy không có phát tác, lại ở chỗ này chờ mình. Thứ hai, từ trên danh nghĩa mình là nam nhân của Ngọc Như Mộng, giữa hai người có Tâm Ấn bí thuật, Ngọc Như Mộng lại không dễ đối phó, tự nhiên là muốn mượn mình đến nhục nhã Ngọc Như Mộng, nếu hôm nay có thể khiến mình làm ra việc đại xấu trong này, lan truyền ra ngoài, mặt mũi Ngọc Như Mộng mất hết.
Vừa nghĩ đến đây, Dương Khai trong lòng cười lạnh, thầm nói ngươi bất nhân đừng trách ta bất nghĩa, đây chính là ngươi tự tìm!
Tà âm yếu ớt lúc đứt lúc liền, mấy nữ tử phụng dưỡng Bắc Ly Mạch kia đều khó kìm lòng nổi, hô hấp dồn dập, sắc mặt ửng hồng, không biết có phải cũng nhận lấy ảnh hưởng của mị dược kia hay không, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687353/chuong-3436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.