"Ngươi còn không nhìn ra sao?" Vẻ mặt Ma soái kia như đưa đám, khuôn mặt co giật, thật giống như bị ai cắt mấy cân thịt, một bộ vô cùng đau đớn.
"Nhìn ra cái gì?" Tiểu Vũ càng nhíu mày.
Ma soái duỗi tay nâng trán, nghĩ thầm thế cuộc như vậy liếc qua là hiểu ngay, tại sao không nhìn ra? Nữ nhân này cũng thật là đần. Lúc này mới giải thích: "Mục tiêu của những tên kia, là đại nhân nhà ngươi a!"
"Cái gì?" Tiểu Vũ nghe vậy kinh hãi, ánh mắt yên lặng nhìn tới, quả nhiên phát hiện một ít đầu mối. Ma vương bay ra từ ngọn núi kia, chính là thẳng tắp phóng tới hướng Dương Khai, chỉ sợ không mất bao lâu hai người sẽ đụng mặt.
An bài của nhóm Ma Vương này cũng đặt trong mắt mọi người, một đám gia hỏa không có hảo ý lén lén lút lút, mai phục trên đỉnh núi cao kia, chỉ có một Ma Vương lao ra, hiển nhiên là một mồi nhử, muốn dẫn người nào đó vào trong bẫy.
Bây giờ được Ma soái nhắc nhở như vậy, nàng mới là phản ứng lại.
Dương Khai chính là con mồi của bọn họ!
Có lẽ là vô ý trùng hợp, cũng có thể là cố ý gây ra. Nếu như chỉ là trùng hợp thì cũng thôi, chỉ có thể nói vận khí Dương Khai không tốt, nhưng vạn nhất là cố ý gây ra thì sao, vậy đã nói rõ chiến tích một đường đánh giết mười mấy Ma vương trước đó của Dương Khai đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687311/chuong-3394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.