Tâm Ấn bí thuật của Ngọc Như Mộng không thể nghi ngờ là rất cường đại, người không bị trúng loại bí thuật này, căn bản là không thể biết được loại cảm xúc bị chi phối bất đắc dĩ kia.
Trong nháy mắt đó, hắn giống như không phải vỗ trúng Ngọc Như Mộng, mà là Tô Nhan, là Hạ Ngưng Thường!
Cố nén tâm tình trong lòng, Dương Khai quay người tiếp tục hành động, thần niệm lại tràn ra, thôi động Không Gian pháp tắc, điều tra tình huống cái phễu.
Phía sau một trận thanh âm tất tất tác tác, Dương Khai không cần nhìn, cũng biết là Ngọc Như Mộng lại đứng lên. Một chưởng kia của mình cố nhiên hung ác, nhưng cũng không có ý muốn muốn giết nàng, chỉ là muốn để cho nàng thụ thương, đừng đi quấy nhiễu mình mà thôi.
"Ta chỉ là. . . Không muốn thấy ngươi thụ thương!" Ngọc Như Mộng thanh âm hư nhược vang lên.
Dương Khai còn chưa kịp phản ứng nàng nói rốt cuộc là ý gì, bỗng nhiên biến sắc, trợn to mắt nhìn chằm chằm cái phễu, thần niệm thăm dò vào trong đó nhanh chóng thối lui.
Nhưng vẫn là hơi muộn, thần niệm tràn ra trong chớp nhoáng này bị chém đứt, liên đới lấy hắn cũng đau đớn kêu lên một tiếng, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Thần niệm bị hao tổn, thương thế như vậy có thể nói là cực kì nghiêm trọng, trừ phi có tuyệt thế linh đan diệu dược mới có thể tu bổ lại, nếu không sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian ôn dưỡng.
Dương Khai có Ôn Thần Liên, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687242/chuong-3325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.