Lúc đó Tiêu Vũ Dương nói, Đại Đế đã lên đường tới Vô Hoa Điện, chỉ là trên nửa đường nghe nói chuyện đã được giải quyết, nên lại dẹp đường hồi phủ.
Thuyết pháp này cũng không ai đi nghi vấn, bây giờ nhìn lại, chân tướng cũng không phải là như vậy sao.
"Vào lúc ấy, Lam Huân công chúa đã mất tích rồi, Đại Đế vẫn luôn truy tra tăm tích công chúa, nên sự tình Vô Hoa Điện, Đại Đế căn bản không biết." Tiêu Vũ Dương vẻ mặt trầm trọng giải thích.
"Vào lúc ấy Lam Huân công chúa đã mất tích?" Dương Khai kinh hãi, thầm nghĩ chẳng trách việc trọng đại như võ hội Nam Vực mình lại không thấy Lam Huân, lúc đó mặc dù có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, hiện tại mới rõ ràng nguyên nhân, hơi nhướng mày: "Nói như thế, thời gian mấy năm này, Đại Đế vẫn không ở Tinh Thần Cung?"
Bằng không, chuyện đi qua lâu như vậy, Đại Đế không thể không hiện thân.
"Không sai." Tiêu Vũ Dương gật đầu nói: "Công chúa điện hạ là thân nhân duy nhất của Đại Đế, điện hạ mất tích, Đại Đế rất lo lắng, nên vẫn luôn truy tra manh mối, hơn nữa việc này cũng chỉ có thể lén lén lút lút tiến hành, không thể công khai cho nhiều người biết."
Dương Khai gật đầu tỏ ra là đã hiểu, con gái Đại Đế bị bắt, nếu là gióng trống khua chiêng tìm tòi, không chừng còn để cho người nào có thể thừa dịp cơ hội, hoặc là làm tức giận người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687230/chuong-3313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.