"Dương Tiêu à, tên rất hay, cùng một họ với nhi tử ta."
Dương Tiêu ngạc nhiên nói: "Con trai của ngươi cũng họ Dương?"
"Đúng vậy, con trai của ta gọi Dương Khai, chính là Cung chủ Lăng Tiêu Cung này, ngươi nếu là đệ tử Lăng Tiêu Cung, hẳn phải biết chứ?" Đổng Tố Trúc một mặt tự hào giới thiệu, tuy rằng mỗi một lần nàng nhìn thấy Dương Khai đều sẽ oán giận vài câu, nhưng tận đáy lòng lại vì Dương Khai mà cảm thấy tự hào vô cùng, một mình đến Tinh Giới, dốc sức tạo ra Lăng Tiêu Cung cơ nghiệp to lớn như vậy, còn trở về Hằng La tinh vực dẫn theo một đám người tới đây, để mười vạn người được hưởng thụ dư ấm, thành tựu như thế, không nói sau này không còn ai, trước đây tuyệt đối chưa từng có.
Dương Tiêu miệng mở to ra như có thể nhét được một quả trứng gà.
Cái gì cái gì? Mình không nghe lầm chứ? Phụ nhân này lại là mẫu thân nghĩa phụ? Nếu như nói vẻn vẹn chỉ là trùng tên trùng họ thì cũng thôi, nhưng Lăng Tiêu Cung có thể có mấy Cung chủ?
Không trách ác ma kia lại khách khí đối với phụ nhân này như thế, thì ra là vậy.
"Làm sao?" Đổng Tố Trúc nghe lời đoán ý, tò mò nhìn hắn, cảm thấy Tiểu Bàn Tử trước mắt này biểu hiện như có hơi không đúng.
Dương Tiêu vội vã sửa sang lại quần áo, lại lung tung chà xát cái mặt một chút, lui về phía sau vài bước, hướng Đổng Tố Trúc, cung kính thi lễ một cái, nghiêm nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687228/chuong-3311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.