Trong đại điện, nhận được tin tức, Dương Khai cùng Mạc Tiểu Thất chạy vội vàng đến, còn chưa tiến vào, liền nhìn thấy ở ngoài điện có hai Đế Tôn cảnh thủ hộ, trên thân tản phát ra một cỗ khí tức kỳ lạ, có chút âm trầm vị đạo, để Dương Khai cảm giác giống như đã từng quen biết.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, khí tức này có chút cùng loại với khí tức trên thân võ giả Hoàng Tuyền Tông. Lập tức minh bạch, hai Đế Tôn cảnh này hẳn là người của U Hồn Cung, nhưng Đế Tôn cảnh cũng chỉ là giữ cửa, vậy người tới địa vị tại U Hồn Cung khẳng định không thấp a.
Không phải là U Hồn Đại Đế tự mình đến chứ, Dương Khai trong lòng máy động, cước bộ cũng tăng tốc lên không ít.
Nói thực ra, nếu thật là U Hồn Đại Đế đến, hắn còn có chút không biết làm sao mà đối mặt, dù sao năm đó hắn kém chút nữa là giết Hào Lâm, để Hào Quân hồn hàng vào một tên hộ vệ bên người Hào Lâm, mới khiến cho hắn dừng tay, cũng coi là đắc tội qua vị Đại Đế này.
Nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, mình lúc ấy tuy có sát tâm, thế nhưng chưa có ra tay, mà lại chuyện này vẫn là do Hào Lâm sai, nếu U Hồn Đại Đế còn giảng điểm đạo lý, sẽ không có lý do trách tội hắn, nếu không lúc ấy cũng sẽ không thả hắn rời đi.
Trong lòng trấn định, dưới cái nhìn soi mói của hai Đế Tôn cảnh, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687224/chuong-3307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.