"Ai nói ta không muốn để ý đến nàng." Dương Tiêu lớn tiếng phản bác, ngữ khí bỗng nhiên lại trầm thấp, nhăn nhó nói: "Chỉ là ta không biết nên đối mặt nàng như thế nào."
Dương Khai khẽ nói: "Nàng là mẹ ngươi, có cái gì không biết đối mặt như thế nào."
Dương Tiêu cúi cái đầu nhỏ, tiếng như muỗi vo ve: "Dáng vẻ nàng giống như rất thất vọng."
"Nàng đương nhiên sẽ thất vọng, nghi thức thất bại, còn trông cậy nàng cao hứng hay sao? Nàng làm sao có thể cao hứng?"
Dương Tiêu nháy nháy mắt nói: "Thế nhưng là ta không muốn để cho nàng thất vọng!"
Dương Khai nhếch miệng cười một tiếng, vỗ vỗ đầu của hắn: "Coi như nàng không có phí công thương ngươi, có ý nghĩ này là được rồi."
Dương Tiêu ủ rũ cuối đầu nói: "Nhưng là bản nguyên của ta không tinh khiết. . ."
Dương Khai xen lời hắn: "Bây giờ nói cái này còn quá sớm, ai biết nghi thức kia có phải xảy ra vấn đề gì hay không, thời điểm ngươi vừa ra đời đã có Long tộc chân thân, bản nguyên làm sao lại không tinh khiết, hẳn tiểu tử ngươi cũng biết, chỉ có Long tộc bản nguyên chính thống nhất, mới có thể hiển hóa ra Long tộc chân thân, tỉ như lão tử ta, mặc dù cũng có Long tộc bản nguyên, hơn nữa còn cực kỳ cao cấp, nhưng bởi vì còn có một ít huyết mạch Nhân tộc, cho nên cũng chỉ có thể hiển hóa ra Bán Long mà thôi, đợi cho một ngày nào đó ta đem huyết mạch Nhân tộc giảm đi, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687217/chuong-3300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.