Lời vừa nói ra, thần sắc Loan Phượng cứng lại: "Có ý tứ gì?"
Dương Khai thản nhiên nói: "Phu nhân vừa rồi cũng đã nói, phía sau bản tọa có Thiên Hình hậu nhân, a năm đó Thiên Hình đã làm nên sự tình gì chắc hẳn không cần ta lặp lại, mà bên trong Thiên Hình cung kia, chỉ sợ Thánh Linh bản nguyên cũng nhiều vô số kể, nếu không có như vậy, tại sao các Yêu Vương cổ địa lại cung kính với ta như vậy, thậm chí hữu cầu tất ứng, không phải là trông cậy vào ngày sau có cơ hội thành Thánh Linh."
"Ăn bám cũng không cảm thấy ngại gióng trống khua chiêng!" Loan Phượng một mặt vẻ khinh thường.
Dương Khai ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục chậm rãi nói: "Bản tọa cũng là người có đại khí vận, năm đó trong lúc vô tình chứa chấp một thiếu nữ, lại là hậu nhân của Thiên Hình đại danh đỉnh đỉnh, mà huyết mạch cũng thần kỳ thức tỉnh, không phải ta cùng phu nhân khoác lác, nàng đối với ta cũng coi là nói gì nghe nấy, đợi nàng xuất quan, nếu là ta có lời muốn nói, chắc hẳn cũng sẽ không cự tuyệt."
"Cái này mắc mớ gì đến Thiên Lung?" Loan Phượng mi mắt nhíu chặt.
Dương Khai mỉm cười: "Phu nhân chính là Loan Phượng chi thân, mặc dù cũng thuộc về Phượng tộc, nhưng theo ta được biết, cũng chỉ là chi phụ a? So với Phượng tộc chính thống vẫn còn có chút chênh lệch, năm đó Thiên Hình chém giết vô số Thánh Linh, long phượng cũng ở trong đó, bên trong Thiên Hình cung kia chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687153/chuong-3236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.