Chương trước
Chương sau
Kê Anh mấy năm gần đây đang nghiên cứu một loại thủ pháp luyện đan mới, chủ yếu nhất là thủ pháp thu đan, theo hắn giải thích loại thủ pháp thu đan này khá đơn giản, không có như các thủ pháp thu đan phức tạp khác, và các Luyện đan sư bình thường đi qua học tập cũng có thể nắm giữ, mà loại thủ pháp cho hiệu suất thu đan tối thiểu có thể tăng cao một hai thành.

 

Nhưng chớ có coi thường một hai thành này, mấy lô linh đan tuy là không nhìn ra cái gì, nhưng một Luyện đan sư trong cuốc đời luyện chế một số lượng linh đan khổng lồ, một hai thành số lượng này thật sự thêm vào tính sơ cũng là một khối của cải khủng bố.

 

Bởi vì cuối cùng cũng chỉ là thủ pháp thu đan, vì lẽ đó Kê Anh cũng không lựa chọn luyện chế linh đan quá cao cấp, trái lại hắn chọn một loại đan dược cấp Đạo Nguyên đẻ luyện chế,cả quá trình luyện chế tuy rằng tinh diệu nhưng cũng chỉ là phát huy bình thường.

 

Bên trong Đan phòng nhất thời tĩnh lặng không hề có một tiếng động,Kê Anh chăm chú luyện đan, Dương Khai cùng Hạ Ngưng Thường ở một bên quan sát, đặc biệt là Hạ Ngưng Thường cực kỳ chăm chú đôi mắt phụng của nàng không di một cái nhìn chằm chằm vào các động tác của Kê Anh, thình thoảng lại né nên vẻ căn nhắc.

 

Ngưng dịch, vẽ linh trận, thai nghén linh đan, rất nhanh liền đến thời điểm thu đan, Kê Anh mới nghiêm mặt. " Dương huynh nhìn cho rõ."

 

Vừa dứt lời, hai tay hắn pháp quyết không ngừng biến hóa,hướng tới bên trong lò luyện đan đánh ra từng đạo từng đạo Đề nguyên huyền diệu, chỉ một thoáng trong lò luyện đan mùi đan dược tỏa lên từng trận hiện ra nhưng đã bắt đầu ngưng đan.

 

Một lát sau, Kê Anh quát khẽ một tiếng:"Lên"!

 

Mở nắp lò, mấy viên lình đan tròn vo từ bên trong phi ra, hắn đã sớm có chuẩn bị kỹ càng, xoay tròn mấy cái liên tục thu vào trong bình ngọc.

 

Không nhiều không ít, chính là chín viên. Chín viên là số lớn nhất, một Luyện đan sư dù cho thủ pháp xuất sắc tới đâu luyện đan cáo đến mấy, một lò linh đan nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện ra chín viên, điểm này đến cả Diệu Đan Đại Đế cũng không tài nào tránh khỏi.

 

Kê Anh lấy thân phận Đan sư Đế cấp, luyện chế một lò Đạo Nguyên đan như vậy, cho dù khống cần thủ pháp hắn mới nghiên cứu ra cũng có thể luyện chế ra chín viên, cuối cùng dùng thủ pháp kia vẫn là chín viên.

 

Bất quá Dương Khai có thể nhìn ra cái thủ pháp kia quả thật có chỗ độc đáo, lúc đó tĩnh hạ tâm thần cẩn thận dư vị một trận, rồi cùng Kê Anh tiến hành thảo luận.

 

Các luyện đan sư thảo luận, cũng không đơn thuần hạn chế ở trên lý thuyết, tự nhiên cũng muốn động thủ thí nghiệm.

 

Kết quả là, Dương Khai cũng lấy ra chính lò luyện đan cùng một ít thảo dược, bắt đầu luyện chế linh đan, đến cuối cùng thời điểm ngưng đan dùng tới thủ pháp của Kê Anh nghiên cứu ra, khá là ưu khuyết.

 

Mấy ngày này cùng Dương Khai thảo luận quả nhiên là vô cùng chính xác, hắn phát hiện thu đan thủ pháp này còn có một chút tỳ vết, nhưng đang cùng Dương Khai chậm rãi xác minh cải tiến, điểm này tự nhiên làm hắn mừng rỡ không ngớt.

 

Sau 5 ngày , hai người mới thu hồi lò luyện đan, từ bên trong đan phòng đi ra.

 

Kê anh có thu hoạch, tâm tình sung sướng, liền mệnh lệnh cho mấy đệ tử chuẩn bị tiệc rượu, cố gắng khoản đãi dương Khai.

 

Điều này chính là hợp với ý của Dương Khai, Dương Khai đánh ánh mắt cho Hạ Ngưng Thường, Hạ Ngưng Thường lập tức hiểu ý, liền cầm bình rượu rót cho hai người.

 

Cụng chén cạn ly, rượu quá ba tuần, Kê Anh lúc này mới vỗ dầu một cái:" Thất lễ thất lễ, còn chưa thỉnh giáo vị cô nương này tôn tính đại danh.!"

 

Liền đứng lên nói chuyện, nhìn Hạ Ngưng thường với một vẻ mặt áy náy.

 

Hắn đã sớm nhìn ra Dương Khai cùng Hạ Ngưng Thường quan hệ có chút không bình thường lắm, nhưng hắn chỉ một lòng một dạ chú ý đến luyện đan bên trong, trong mắt tự nhiên chỉ có thuật luyện đan với Dương Khai luyện dan với hắn, căn bản không có tâm tư để ý Hạ Ngưng Thường.

 

Thậm chí ngay cả Hạ Ngưng Thường ở một bên châm rượu, cũng không có chú ý tới.

 

Mãi chó đến hiện tại, mới bừng nghĩ đến.

 

"Chuyết kinh Hạ Ngưng Thường." Dương Khai khẽ mỉm cười, mở miệng giới thiệu.

 

Hạ Ngưng Thường chắp tay thi lễ;"Xin chào Kê anh đại sư!" Sắc mặt có chút ửng đỏ, đây là lần đầu Dương Khai giới thiệu như vậy với người ngoài.

 

"Dương phu nhân?'' Kê Anh giật mình, không nghĩ rót rượu cho mình lại là Dương Khai phu nhân, mặt luống cuống nói:" Chuyện này... Phải sao mới ổn đây, mau mau mời ngồi!"

 

Nếu hắn sớm biết Hạ Ngưng Thường là Dương Khai phu nhân, có nói cái gì hắn cũng không để chó nafgn làm như vậy, đây không phải đánh mặt Dương Khai sao, cũng may Dương Khai cũng không có chú ý ý tứ.

 

"Thực sự là thất lễ, Kê mỗ có tội, này chén kính Dương phu nhân một chén, kính xin Dương phu nhân chớ nên trách tội!" Kê Anh giơ ly rượu lên, mặt hơi đổ mồ hôi lạnh.

 

"Kê huynh nghiêm trọng, một chút việc nhỏ mà thôi." Dương Khai mỉm cười xua tay.

 

Kê Anh cười khổ nhìn hắn nói: "Dương huynh ngươi cũng quá không tử tế, này mang theo đệ muội đến đây cũng không chào hỏi, hại Kê mỗ xấu mặt, sau đó tự phạt ba chén."

 

"Kê huynh định đoạt." Dương Khai khẽ mỉm cười, nói tiếp: "Bất quá rượu thong thả uống, ta có một chuyện còn muốn xin mời Kê huynh hỗ trợ, chính là liên quan với phu nhân ta."

 

Kê Anh nói: "Có gì cần ta hỗ trợ, Dương huynh cứ việc nói đến, chỉ cần Kê mỗ có thể làm được, tuyệt không chối từ."

 

"Việc này đối với Kê huynh mà nói, khẳng định là có thể làm được." Dương Khai tự tin nở nụ cười, chỉ vào Hạ Ngưng Thường nói: "Là như vậy, Ngưng Thường nàng từ khi học luyện tới nay, cũng là lấy luyện đan nhập đạo, yêu thích thuật luyện đan hơn là tu luyện chém giết."

 

"Ồ? Đệ muội cũng là Luyện đan sư?" Kê Anh nghiêm túc đánh giá một hồi Hạ Ngưng Thường, khẽ cau mày.

 

Hắn tốt xấu cũng là Đế cấp Đan sư, nếu là có một người đồng hành đứng ở trước mặt, hắn khẳng định là có thể nhìn ra, bởi vì Luyện đan sư trên người đều có một luồng đặc biệt khí chất, đặc biệt là quanh năm cùng dị hỏa cùng thảo dược giao thiệp với, nhất định sẽ lưu lại một ít không thể xóa nhòa dấu vết.

 

Nhưng hắn nhìn Hạ Ngưng Thường, căn bản không có dấu vết như vậy, nhưng cũng rõ ràng ngửi thấy được trên người Hạ Ngưng Thường có đủ loại mùi thơm của đan dược, nhất thời có chút ngờ vực.

 

"Chính là!" Dương Khai gật gù, "Chỉ là hạ vị diện tinh vực, điều kiện có hạn, cũng không ai có thể chỉ dậy nàng thuật luyện đan, bây giờ thật vất vả nhận lấy, ta đã nghĩ, có thể hay không để cho nàng cùng Kê huynh học tập con đường luyện đan."

 

Kê Anh nói: "Dương huynh ở thuật luyện đan trên trình độ hơn xa ta, hơn nữa hai người ngươi lại là phu thê, bắt đầu chỉ điểm nhất vì là thuận tiện, hà tất bỏ gần cầu xa?"

 

Dương Khai cười khổ nói: "Kê huynh cất nhắc, chỉ là ngươi cũng biết, ta không có quá nhiều thời gian dạy nàng."

 

Kê Anh vừa nghe cũng biết Dương Khai nói thật, hắn ở Lăng Tiêu Cung thời gian cũng không ngắn, có thể trên căn bản cũng là không thế nào cùng Dương Khai đối mặt, cái tên này tựa hồ quanh năm thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, nào có thời gian đi giáo dục người khác.

 

Khẽ vuốt cằm nói; "Nếu là như vậy, Kê mỗ đồng ý ra sức, chỉ là...''

 

Không chỉ là cái gì, Dương Khai liền chặn đứn câu chuyện của hắn, nhìn Hạ Ngưng Thường nháy mắt ra dấu nói:'' Ngưng Thường mau tới bái kiến sư tôn!''

 

Kê Anh có tu vi Đế Tôn cảnh, lại là Đan sư Đế cấp, làm sư phụ Hạ Ngưng Thường tuyệt dối có tư cách, tuy hắn cùng Kê Anh xưng gọi huynh đệ nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến Hạ Ngưng Thường.

 

Kê Anh là Diệu Đan Đại Đế thân truyền đệ tử, phải là cùng Diệu Đan Đại Đế con đường luyện đan, nhưng để Hạ Ngưng Thường tùy tiện với hắn học, khẳng định cũng sẽ có chút thu hoạch. Nhưng thật sự bái sư cái kia liền không giống, Kê Anh nhất định phải dốc túi dạy dỗ, lại không bảo lưu, như vậy so sánh hạ xuống, Dương Khai tự nhiên là muốn cho Hạ Ngưng Thường bái vào Kê Anh môn hạ, danh phận tuy có chút thiệt thòi nhỏ cũng không có quan hệ gì.

 

Đến trước, Dương Khai liền cùng Hạ Ngưng Thường chào hỏi, vào lúc này nàng tự nhiên biết nên làm như thế nào, vội vã doanh doanh bái hạ, lời còn nói không ra khỏi khỏi miệng, liền bị Kê Anh vung tay lên, một nguồn sức mạnh vô hình nâng nàng lên.

 

"Dương huynh. . ." Kê Anh một mặt bất đắc dĩ nhìn Dương Khai, khoát tay nói: "Không được, không được a."

 

Thật nếu muốn thu Hạ Ngưng Thường làm đệ tử, vậy hắn sau đó cùng Dương Khai bối phận tính thế nào? Huống chi, hắn không phải đan sư bình thường, sau lưng của hắn có toàn bộ Dược Đan Cốc, thu nhận đệ tử cũng không phải có thể thích làm gì thì làm, phải được Dược Đan Cốc thừa nhận mới được.

 

Hơn nữa hắn cũng không có dự định thu đồ đệ , bảo hắn giáo dục một hồi Hạ Ngưng Thường đúng là có thể, thu đồ đệ có thể là một việc lớn, không thể qua loa như vậy được dù cho Hạ Ngưng Thường có là Dương Khai phu nhân, không nói đến tư chất của nàng, Kê Anh cũng không dám tùy ý đưa nàng thu vào môn hạ, bằng không có thể là ném vào Dược Đan Cốc mặt.

 

Dưới tay hắn có mấy cái đệ tử, đều là rồng phượng trong loài người, có đủ thời gian sau này đều là có rất lớn có thể trở thành Đế Đan sư.

 

"Làm sao không được, chẳng lẽ Kê huynh không muốn?" Dương Khai nghĩ thầm lời đến nói đến mức này, nào có thể cho ngươi dễ dàng thoát thân, hôm nay hắn không thu cũng phải thu.

 

"Cũng không phải là không muốn, chỉ là. . ." Kê Anh xoắn xuýt cực kỳ, "Môn quy có hạn, Kê mỗ cũng không có thể tùy ý thu đồ đệ, việc này còn phải bẩm báo Đại sư huynh làm chủ mới được."

 

Dược Đan Cốc mặc dù là nơi thanh tu của Diệu Đan Đại Đế , nhưng Đại Đế lão nhân gia người cũng sẽ không phải tất cả chuyện gì đều quản, bây giờ chưởng quản Dược Đan Cốc chính là đại đệ tử của Diệu Đan Đại Đế , cũng chính là đại sư huynh của Kê Anh.

 

"Còn có cái môn quy này." Dương Khai ngạc nhiên, nhưng cũng biết Kê Anh sẽ không lừa hắn, trong lòng rõ ràng kế hoạch của chính mình sợ là xuất hiện một ít vấn đề.

 

"Đúng vậy, bằng không Kê Anh cũng không biết từ chối, không bằng như vậy đi Dương huynh, ta có thể giáo dục đệ muội thuật luyện đan, thầy trò danh phận liền miễn."

 

"Dược Đan Cốc bây giờ còn thu đệ tử sao?"

 

Kê Anh cái nào không biết hắn tính toán điều gì, cười khổ nói: "Năm trăm năm mới thu người mới, bất quá như có tư chất xuất sắc, nghĩ đến Đại sư huynh cũng sẽ không từ chối."

 

Dương Khai vừa nghe liền vui vẻ: "Ngưng Thường, đưa hai tay cho Kê huynh nhìn một cái."

 

Kê Anh ngạc nhiên mà nhìn hắn, có chút khó mà tin nổi, dù sao dưới cái nhìn của hắn, Hạ Ngưng Thường trên người không có nửa điểm Luyện đan sư dấu vết, có thể Dương Khai tựa hồ đối với nàng rất tin tưởng a. Bất quá việc đã đến nước này đúng là không tiện ngăn cản, cũng chỉ có thể nhìn phía Hạ Ngưng Thường, âm thầm dự định, nếu là tư chất miễn cưỡng vẫn được, liền trở về van cầu Đại sư huynh, để Đại sư huynh đem Hạ Ngưng Thường thu vào mộn hạ Dược Đan Cốc , làm sao cũng không thể từ chối Dương Khai như vậy.

 

"Bêu xấu." Hạ Ngưng Thường nhẹ nhàng nói một tiếng, sau đó lấy từ trong nhẫn không gian của mình ra một ít dược liệu.

 

Tất cả đều là Hư Vương cấp dược liệu, trong tinh vực cũng không có dược liệu cao cấp hơn

 

Riêng là động tác này, liền để Kê Anh nhìn sáng mắt lên.

Chương 3210: Bận Rộn

Đem mười mấy vạn người triệt để an trí thỏa đáng Dương Khai bỏ ra trọn vẹn nửa tháng thời gian,trong lúc đó hắn bận đến chân không chạm đất,cũng may mà có Hoa Thanh Ti cùng Biện Vũ Tình ở một bên giúp đỡ,nếu không hắn cũng bận chết.

 

Lăng Tiêu cung có trên trăm tòa linh phong,có nhiều tòa vốn trống rỗng,nhưng giờ phút này lại chứa đầy người,một tòa Linh Phong nhỏ bên trên cũng có vài trăm người,mấy cái chủ phong lớn nhất kia bền trên cũng có nhiều hơn hai, ba ngàn người.

 

Mười mấy vạn người phân bố trên trăm cái Linh Phong này, một thoáng Lăng Tiêu cung trờ nên náo nhiệt đến cực điểm.

 

Nhiều người như vậy,quản lý bắt đầu có sự tình phiền phức,bất quá Hoa Thanh Ti đưa ra một cái đề nghị, để mỗi ngọn núi tuyển ra một vị chủ phong, trên trăm vị chủ phong do nàng trực tiếp phụ trách, mà đệ tử trên các Linh Phong do phong chủ phụ trách, kể từ đó liền bớt việc rất nhiều.

 

Xích Nguyệt, Ngả Âu, Cổ Thương Vân cùng Quỷ Tổ tất cả tự nhiên là có năng lực tọa trấn một nọn núi, đều là phong chủ của một tòa Linh Phong, bầy giờ tu vi của bọn họ mặc dù không tới Đế Tôn cảnh, nhưng tất cả đều là Đạo Nguyên cảnh tam tầng, so với võ giả tới từ tinh vực cường đại không chỉ hơn một điểm nửa điểm.

 

Vì thế bốn người cũng bỏ sống ở ngũ thánh phong, chuyển vào bên trong linh phong sống. cổ thương vân vốn là minh chủ của kiếm minh, dương khai lần này chuyển đến linh phong cũng dẫn theo những đệ tử tinh nhuệ của kiếm minh, đem đệ tử kiếm minh cho hắn quản lý, tin tưởng mọi người rất tình nguyện. không đủ người có thể điều động từ địa phương khác tới.

 

Mà Ngả Âu thì thống soái lấy một đám võ giả Hằng La thương hội tạo thành một cái Linh Phong,Quỷ Tổ thì nguyên bản là Lăng Tiêu Tông, Xích Nguyệt cũng gánh chịu một bộ phận Lăng Tiêu Tông, thật sự là bởi vì 3000 Yêu tộc kia bị Dương khai sung quân cho tam đại Yêu Vương, thành ra nàng không có người để dùng.

 

Ngoài ra còn có Diệp Tích Quân,cùng với mấy vị trưởng lão Tinh Đế môn, còn có Thu Ức Mộng, Địa Ma đều là Hư Vương cảnh, nhưng tất cả đều được phong làm phong chủ.

 

Một mạch tính toán như thế, toàn bộ Lăng Tiêu cung thế cục lập tức minh lãng, sau này bắt đầu quản lý cũng cực kỳ thuận tiện.

 

Dương Khai mang theo Hoa Thanh Ti cùng Biện Vũ Tình hai đại tổng quản, đi lại tại tất cả các ngọn núi vừa đi vừa dò xét, xác nhận đằng sau hết thảy thuận lợi, lúc này mới có tâm tư nghỉ ngơi mấy ngày.

 

Tuy gọi là nghỉ ngơi nhưng cũng không phải là không có việc gì, chỉ là không có bận rộn như ban đầu thôi.

 

Mười mấy vạn người vào ở tiến đến, khẳng định cần đại lượng vật tư tu luyện, cùng công pháp tu luyện, bây giờ mọi người đều tới Tinh giới mà hành tinh tu luyện bên kia khẳng định công pháp tu luyện đã không theo kịp tự nhiên là muốn thay đổi công pháp cao cấp hơn.

 

Cũng may từ khi Dương Khai xông xáo Tinh Giới đến nay, giết người không tính toán, ngay cả Vấn Tình tông dạng tông môn hạng nhất này đều diệt qua, xác thực vơ vét được không ít công pháp, nói là nhiều như rừng cũng không quá, hết thảy đều thích hơp cho đủ loại võ giả tu luyện.

 

Vấn đề công pháp tu luyện tạm thời giải quyết, còn lại chính là chuyện vật liệu tu luyện.

 

Trong tinh vực võ giả tu luyện phần lớn sử dụng đều là tính thạnh, mà bên trong Tinh Giới sử dụng lại là Nguyên Tinh, cả hai hoàn toàn không tồn tại chung một cấp bậc.Cũng may Lăng Tiêu cung nhưng năm nay tích lũy phong phú, trong kho phòng Nguyên Tinh chồng chất thành núi, trước đó vài ngày Dương Khai lại từ tam đại Thánh Tôn kia gõ một bút đòn trúc, lại thêm Hoa Thanh Ti những năm này giao thương cùng Nam vực Tử Nguyên Thương hội, giản lược tính toán tối thiểu thương lai năm mươi năm Lăng Tiêu cung đệ tử sử dụng Nguyên Tinh không cần phát sầu.

 

Mà cùng Tử Nguyên thương hội giao dịch mỗi năm đều có, vật tư giao dịch là vô cùng to lớn, cho nên sau năm mươi năm khẳng định sẽ còn có vật tư doanh nhập.

 

Chuyến này từ trong tinh vực mang tới võ giả dưới Hư Vương cảnh số lượng không ít, mà theo thời gian số lượng tấn thăng Hư Vương Cảnh sợ sẽ càng ngày càng nhiều.

 

Hư Vương Cảnh không tính là gì, mà quá trình Hư Vương Cảnh trùng kích Đạo Nguyên Cảnh mới là tốn không ít đan dược, chỉ vì bất kỳ võ giả nào tại thời kì này cũng cần phục dụng Nguyên Ngưng Đan phụ trợ chuyển hóa Nguyên lực.

 

Dương Khai năm đó cũng trải qua quá trình này, Xích Nguyệt , Quỷ Tổ bọn họ cũng giống như thế, nếu mà không có Nguyên Ngưng Đan phụ tá, một Hư Vương cảnh muốn đem Thánh Nguyên trong cơ thể mình hoàn toàn chuyển hóa thành Nguyên Lực, tối thiểu nhất cũng phải mười máy 20 năm công phu, chậm thì mấy chục hay trên trăm trăm năm cũng có thể.

 

Cho nên trong tương lai 10 năm hay thậm chí thời điểm trăm năm,Lăng Tiêu cung khó mà đặt bút tính toán một số lượng Nguyên Ngưng Đan khổng lồ như vậy, chỉ dựa vào tông môn nhà mình luyện chế khẳng định cung không đủ cầu, mặc du bây giờ Lăng Tiêu cung có một cái Linh Đan Phong nhưng cũng còn thiếu rất nhiều.

 

Tại nhà bồi dưỡng Luyện Đan sư đồng thời còn cần thu mua một lượng lớn mới thành.

 

Vì thế, Dương Khai mới trở về không lâu đã cùng Hoa Thanh Ti chạy một chuyến đi Nam Vực, mang đi một lượng lớn yêu thú nội đan, chuẩn bị cùng Tử Nguyên thương hội đổi một nhóm Nguyên Ngưng Đan khẩn cấp.

 

Yêu thú nội đan trên tay Dương Khai có hơn trăm vạn, đều là do năm đó tiến vào Man Hoang Cổ Địa ở trong cổ địa thú mộ đoạt được, đay chính là toàn bộ cổ địa vài vạn năm thậm chí mười mấy vạn năm tích lũy, bị Dương Khai quét sạch sành sanh, trong đó nội đan yêu thú cấp 12 không thiếu, tin tưởng Tử nguyên thương hội sẽ rất vui lòng làm một vụ giao dịch dạng này, vì đống Nguyên Ngưng Đan khẩn cấp này Dương Khai trực tiếp xuất ra hơn vạn khỏa nội đan các loại, có thể nói đại xuất huyết thanh.

 

Bận rộn hơn một tháng, Dương Khai cuối cùng có thể thở phào.

 

Một ngày nọ, hắn dẫn Hạ Ngưng Thường leo lên một tòa Linh Phong.

 

Ngọn núi này cũng là Lăng Tiêu cung chủ phong, so với các cái linh phong khác càng thêm phong cảnh tuyệt sắc, linh khí lồng đậm, bốn phía hương hoa.

 

Cùng với nhưng tòa Linh phong náo nhiệt khác, tòa chủ phong này mặc dù cực kỳ hoành tráng, nhưng vô cùng thanh tĩnh, chỉ vì DK không để cho võ giả tinh vực tới quấy rầy tòa LInh Phong này.

 

Ngọn núi này chính là Lăng tiêu cung Linh Đan Phong.

 

Tương tự Linh Đan Phong còn có hai tòa Linh Trận Phong cùng Linh Khí Phong, đối ứng phong chủ chình là Nam Môn Đại Quân cùng Hậu Vũm đương nhiên hai vị phong chủ này cũng là Dương Khai cưỡng ép bổ nhiệm, cũng mặc kệ bọn hắn có đồng ý hay không, dù sao từ nay về sau hai người này chính là Linh Trận Phong cùng Linh Khí Phong phong chủ.

 

Mà Linh Đan Phong là Đế đan sư Kê Anh.

 

Nghiêm ngặt nói đến Kê Anh cũng không thể xem là người Lăng Tiêu cung, dù sao hắn cũng là đệ tử của Diệu Đan Đại Đế, chỉ vì năm đó cùng DK so đấu luyện đan thất bại, mới lưu lại Lăng Tiêu cung luyện đan, coi là một vị khách khanh của Lăng Tiêu cung.

 

Kê Anh là một người giỏi, hắn chẳng những có tu vi Đế Tôn cảnh, lại là một vị Đế Đan sư, hay là Diệu ĐAn Đại Đế thân truyền đệ tử, tam trọng thân phận này vô luận cái nào nhất trọng đặt ở cái nào đều cực kỳ chói mắt, ba cái hợp lại cho người cảm thấy kinh khủng. Nếu như hắn không nhận nợ, Dương Khai cũng không có biện pháp gì bắt hắn, cũng không thể giết, khẳng định như vậy sẽ đắc tội Diệu Đan Đại Đế, Đại Đế chi nộ há phải đùa giỡn.

 

Nhưng hắn lại lưu lại, thực hiện đổ ước với Dương Khai, đại lượng linh đan ở Lăng Tiêu cung đều do hắn xuất thủ, chẳng những có cấp bậc cực cao, mà phẩm chất cái nào không phải thượng hạng.

 

Dưới hắn còn có mấy cái đệ tử, cũng đều cùng dẫn tới Linh Đan Phong thực hiện lời hứa.

 

Toàn bộ Linh Đan Phong, chỉ có Kê Anh cùng mấy cái đệ tử của hắn lưu lại, trừ chỗ đó ra cũng chỉ có một chút linh đồng phụ trách làm chút việc vặt.

 

Dương khai mỉm cười gật đầu, biết là thời điểm mình tới Kê Anh đã nhận ra.

 

Theo đệ tử kia tiến vào trong điện, Kê Anh lieenh bước nhanh tới đón, một mặt nhiệt tình nói:”Dương huynh, đã lấu không gặp.”Tính ra, hai người xũng hơn mười năm không gặp, xác thực cũng đủ lâu, sở dĩ mà hắn nhiệt tình như vậy, cũng không vỏn vẹn là bởi vì năm đó so đấu luyện đan thua dưới DK mà còn có nguyên nhân ở Công Tôn Mộc.

 

May có Dương Khai, Diệu Đan Đại đế đệ tử Công Ton Mộc sáu khi chết thi cốt về Dược Đan Cốc, Kê Anh mới cảm kích như vậy.

 

“Kê huynh!” Dương Khai mỉm cười đáp lại.

 

Kê Anh kéo lại cánh tay Dương Khai nói:”Dương huynh tới thật đúng lúc, gần đây ta có thí luyện một loại thủ pháp luyện đan mới, có chút tâm đắc, đang muốn mời Dương huynh chỉ giáo một phen.”

 

Hắn là Đế Đan sư, người có thể cùng hắn nghiên cứu thảo luyện đan thuật, trên đời lác đác không có mấy, hắn ngược lại còn có mấy vị sư huynh sư tỷ, có thể tát cả koji người cùng một sư phụ dạy nên cùng bọn hắn nghiên cứu sợ thảo luận không có ý gì mới, cũng không chiếm được tính ý kiến mới mẻ gì.

 

Dương Khai liền không đồng dạng, Kê Anh mặc dù không biết thuật luyện đan của hắn đến cùng là người phương nào truyền thụ, nhưng lại biết rõ Dương Khai tại luyện đan kỹ nghệ bên trên không kém hơn mình, mà lại khác người, tự thành phong cách, nếu có thể cùng hắn giao lưu một hai, tất nhiên sẽ có thu hoạch.

 

“Ây...” Dương Khai một mặt im lặng, nghĩ thầm Luyện Đan sư quả nhiên đều là tên điên, chuyến này hắn tới là có việc trong người, không nghĩ tới cảnh vừa thấy mặt liền bị Kê Anh bắt bao hết.

 

Ngẫm lại lát nữa còn có việc muốn thỉnh cầu, lúc này bán cho hắn cái nhân tình, đợt lát nữa sự tình có thể sẽ thuận lợi một chút, Dương Khai chỉ có thể khiêm tốn nói: “ Chỉ giáo không dám nhận, cùng kê huynh nghiên cứu thảo luận đi.”

 

Lần trước so đấu luyện đan thuật có thể thắng hắn, cũng là một loại vận khí, Dương Khai cũng không cho rằng mình có thể liền so lợi hại với Kê Anh, thuật luyện đan chuyên công, Kê Anh cũng mạnh hơn hắn vài điểm.

 

Kê Anh cười ha ha: “ Dương huynh quá khiêm tốn, thuật luyện đan của ngươi, chính là sư tôn khen không dứt miệng, chỉ đáng tiếc..”

 

“Đáng tiếc cái gì?” Dương Khai ngạc nhiên, nghĩ thầm Diệu Đan Đại Đế chẳng lẽ lại có ý kiến gì với mình?

 

“Đáng tiếc ngươi không cách nào chuyên tâm luyện đan chi đạo”


 

Ngay sau đó hắn không dài dòng nữa liền kéo Dương Khai vào phòng mình luyện đan, lấy ra một ít trân quý thảo dược bắt đầu luyện chế.

 

Hạ Ngưng Thường tự nhiên cũng đi vào theo, Kê Anh không biết lai của nàng, cùng Dương Khai đi gặp hắn tự nhiên quan hệ có chút không tầm thường, hắn cũng không ngăn cản, dù sao thuật luyện đan của hắn cũng không phai ai muốn học liền có thể học.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.