Chương trước
Chương sau
Vật mà Dương Khai nhắc tới, chính là một cây đao, một cây đao mà hắn chưa luyện hóa xong, cơ bản không dùng tới.

Nhưng không ngờ, nó cũng thông qua Thần Du Kính, đi theo linh thể thần hồn phủ xuống nơi này!

Phát hiện này làm Dương Khai vừa khiếp sợ cũng có chút mừng rỡ, bởi vì lấy được cây đao này nhiều năm, hắn lần đầu biết thứ này lại là bí bảo thần hồn. Bây giờ có nó hộ thân, không chừng đến lúc nguy cấp sẽ có hiệu quả bất ngờ.

Tâm thần xoay chuyển, mặt ngoài Dương Khai vẫn như thường.

Cao Tuyết Đình lại liếc hắn, quan sát trình độ phòng hộ của Tử Dương Huyền Quang Tráo, khẽ gật đầu.

Dù sao không lâu trước nàng đưa bí bảo này cho Dương Khai, có thể luyện hóa thu phát tùy ý như thế trong thời gian ngắn, cũng coi như khá lắm.

Một lát sau, Cao Tuyết Đình thấy mọi người kiểm tra đã xong, mới lên tiếng:

- Tiếp theo ta dẫn các ngươi đi một chỗ, đó là nơi lịch lãm mỗi lần đệ tử Thần Điện vào đây, các ngươi ngoan ngoãn thành thật lịch lãm ở trong này, tuyệt đối không được chạy lung tung!

- Rõ! Mọi người hô to.

Nhưng mà Hạ Sanh lại nhạy cảm nhận ra, khó hiểu hỏi Cao Tuyết Đình:

- Cao trưởng lão không đi cùng chúng ta?

Nghe lời nàng nói, dường như Cao Tuyết Đình chỉ phụ trách đưa mọi người đến đó, sẽ không ở lại.

Cao Tuyết Đình lắc đầu nói:

- Ta có chuyện khác quan trọng hơn, nhưng các ngươi yên tâm, chỗ lịch lãm đó không quá nguy hiểm, chỉ cần các ngươi yên phận, sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.

- Đã rõ. Hạ Sanh nghiêm mặt gật đầu.

- Xin Cao trưởng lão yên tâm, có đệ tử ở đây, nhất định sẽ bảo đảm an toàn cho mọi người.

Cao Tuyết Đình khen ngợi nhìn hắn, vung tay hô:

- Xuất phát!

Sau đó, liền dẫn mọi người chạy đi.

Mọi người vội vàng đi theo.

Trên đường đi, ngẫu nhiên gặp mấy yêu thú chặn đường, mỗi lần như thế, Cao Tuyết Đình sẽ cho một người trong nhóm đi ra chiến đấu, để làm quen trạng thái cùng đặc điểm của sinh linh nơi này.

Các Đạo Nguyên Cảnh đều là tinh anh trong tinh anh, nói về thích ứng thì tự nhiên không bắt bẻ gì, cho nên sau 1 ngày, mọi người cơ bản không còn cảm giác khó chịu ban đầu, lúc chiến đấu có thể tự nhiên tùy ý.

Tổng thể, thì linh thể thần hồn chiến đấu, phát huy thực lực thấp hơn nhiều so với sử dụng thân thể, cũng thiếu nhiều thủ đoạn vận dụng khi chiến đấu.

Cũng khó trách, bởi vì không có thân thể, không còn bí bảo thường dùng, càng không thể sử dụng phần lớn bí thuật, lúc mọi người chiến đấu chỉ có thể dùng bí bảo thần hồn, hoặc là dùng năng lượng thần hồn tinh thuần xung kích.

Cho nên chiến đấu trong Thần Du Kính, đa số đều trực tiếp đơn giản, không có tư thế hoa hòe hay chiêu thức rực rỡ.

Dương Khai biểu hiện dị thường vượt trội trong này.

Lúc ở ngoài, người ta sẽ chú ý tu vi của hắn, Đạo Nguyên nhất tầng cảnh quả thật không đáng kể ở trong mắt cao thủ.

Nhưng ở trong thế giới là linh thể thần hồn chủ đạo, Dương Khai liền trở nên không giống những người khác.

Cường độ linh thể thần hồn của hắn, ngay cả Hạ Sanh cũng mơ hồ không bằng, càng đừng nói mấy người Tiêu Bạch Y cùng Mộ Dung Hiểu Hiểu.

Hắn vốn có tu vi thấp nhất trong mọi người, nhưng vào trong Thần Du Kính, lập tức lại trở thành người mạnh nhất... Tài năng bộc lộ như thế, muốn che giấu cũng không được.

Tương phản đột ngột rõ ràng như thế, rơi vào mắt mấy người Hạ Sanh, tự nhiên là kinh ngạc không thôi, mọi người đều tò mò, rốt cuộc hắn tu luyện lực lượng thần hồn kiểu gì, có thể tu luyện thần hồn đến cảnh giới như vậy.

Nhưng dù sao không phải đồng môn, chuyện này liên quan đến bí mật của người ta, thật không tiện hỏi.

Ngay cả Cao Tuyết Đình, cũng thỉnh thoảng toát ra thần sắc kinh dị.

Sau 1 ngày, phía trước mọi người xuất hiện dãy núi liên miên, kéo dài không biết bao nhiêu dặm.

Cao Tuyết Đình dẫn mọi người ngừng lại dưới chân núi.

- Đây là Thiên Yêu Sơn trong thế giới Thần Du Kính, bên trong vô số yêu thú, các ngươi đi vào trong đó có thể tự do săn bắt, thu hoạch căn nguyên thần hồn lớn mạnh thần thức. Nhưng mà bổn cung phải nhắc nhở các ngươi một tiếng, yêu thú trong Thiên Yêu Sơn, có một số ngay cả bổn cung cũng không chọc nổi, cho nên các ngươi đừng đi vào quá sâu, chỉ ở trong 20 ngàn dặm vòng ngoài là được, sẽ không có vấn đề gì.

Nghe nàng nói vậy, mọi người không khỏi biến sắc, nghiêm mặt gật đầu tỏ ý đã hiểu.

- Trong Thiên Yêu Sơn không chỉ có yêu thú, cũng có võ giả Thần Du Kính du lịch ở đó, nếu như đụng phải... cố gắng đừng tiếp xúc, dù có tiếp xúc, cũng đừng tiết lộ tin tức thế giới bên ngoài, điểm này rất trọng yếu! Đương nhiên, ngoài những chuyện này, còn có Hồn Ngọc Hồn Tinh mà ta đã nhắc... khối Hồn Ngọc trung phẩm của bổn cung, chính là lấy được trong Thiên Yêu Sơn.

Mọi người nghe vậy, ánh mắt sáng lên, bắt đầu ngứa tay.

- Mặt khác, linh thể thần hồn rời khỏi thân thể không được quá lâu, nếu không sẽ xuất hiện hậu họa không đoán trước. Cho nên, thời hạn lịch lãm của các ngươi trong này là 1 tháng! Sau 1 tháng, cấm chế lệnh bài trong nhà đá sẽ khởi động, đến lúc đó sẽ cưỡng chế kéo linh thể thần hồn của các ngươi ra ngoài, cho nên các ngươi phải lợi dụng tốt khoảng thời gian này.

- Trưởng lão... Bỗng nhiên Mộ Dung Hiểu Hiểu lên tiếng hỏi:

- Nếu như đụng tới nguy hiểm khó chống đỡ nổi... vậy phải làm sao?

- Trốn! Cao Tuyết Đình hàm ý sâu xa:

- Trốn không thoát thì kéo dài thời gian, kéo dài đến kỳ hạn 1 tháng. Nói đến đây, nàng quét nhìn mọi người:

- Đây là lịch lãm của các ngươi, nếu không chống nổi...

Nàng nhíu mày, không nói hết lời, nhưng mọi người đều hiểu nàng có ý gì.

Võ giả trưởng thành vốn đã đi cùng các loại nguy hiểm, cho nên mọi người đã thích ứng với tình cảnh hiện tại từ lâu, không có gì mà oán trách.

- Được rồi, bổn cung dẫn các ngươi đến đây, tiếp theo dựa vào chính các ngươi, vào đi! Cao Tuyết Đình nói rồi, phất tay với mọi người.

Mấy người Hạ Sanh nhìn nhau, gật đầu, quay người lại đi vào Thiên Yêu Sơn.

Cao Tuyết Đình đứng tại chỗ, chờ đến khi bóng dáng mọi người khuất khỏi tầm nhìn, mới lóe lên bắn về một hướng khác.

Lần này nàng vào Thần Du Kính, đầu tiên là phụ trách dẫn đường cho đoàn người Hạ Sanh, giảng giải thường thức trong này, hai là cần một nơi đặc thù để tế luyện bí bảo thần hồn của nàng.

Bí bảo thần hồn đi theo nàng nhiều năm, được nàng truyền vào Đế ý, lại dùng Đế nguyên tẩm bổ, đã sắp thăng cấp Đế Bảo.

Một món bí bảo thần hồn cấp bậc Đế Bảo, là bảo vật cực kỳ khó có, khắp cả Tinh Giới cũng không có bao nhiêu.

Đế Tôn Cảnh bình thường, trong tay có một hai món Đế Bảo tiêu tốn công sức ngưng luyện ra, nhưng mà Đế Bảo thần hồn... 99% Đế Tôn Cảnh chưa từng có được.

Nếu hành động lần này thành công, vậy Cao Tuyết Đình sẽ có được một món, đến lúc đó khi chiến đấu sẽ có thể thả sức mà tấn công, không cần lo lỗ hổng phòng thủ thần thức.

Như vậy vô hình đã chiếm lợi lớn.

Lần trước nàng vào thế giới Thần Du Kính, đã từng cứu mạng một võ giả nơi này, võ giả đó cũng là Đế Tôn Cảnh, bị một con yêu thú hung dữ truy đuổi, bị đánh trọng thương.

Cao Tuyết Đình thấy vậy, không do dự liền lên hỗ trợ, kết quả hai người hợp sức, mới đánh chết yêu thú.

Võ giả kia cảm kích Cao Tuyết Đình đại nghĩa, liền mời nàng về tông môn chơi.

Cao Tuyết Đình cũng có ý muốn tìm hiểu tin tức trong thế giới Thần Du Kính, tự nhiên là không từ chối.

Đến tông môn Đoạt Hồn Tông này, Cao Tuyết Đình mới biết, người nàng cứu là tông chủ nơi này.

Tông chủ Đoạt Hồn Tông làm người không tính là gian tà, được Cao Tuyết Đình cứu mạng, tự nhiên tôn sùng nàng làm thượng khách. Hơn nữa Cao trưởng lão thực lực không kém, người lại xinh đẹp, ngoài khí chất lạnh băng một chút, còn lại có thể coi như hoàn mỹ.

Cho nên vị tông chủ này đối đãi Cao Tuyết Đình vô cùng lễ phép, thỉnh thoảng còn ân cần thăm hỏi, muốn bắt lấy trái tim mỹ nhân.

Trong một lần trò chuyện, làm cho Cao Tuyết Đình biết trong Đoạt Hồn Tông một chỗ một chỗ gọi là Thần Ngưng Hồ, có thể giúp bí bảo thần hồn của nàng thăng cấp.

Lần này Cao Tuyết Đình chuẩn bị đi Đoạt Hồn Tông, muốn nhờ tông chủ đó cho nàng mượn Thần Ngưng Hồ sử dụng!

Theo Cao Tuyết Đình nghĩ, vốn có ơn cứu mạng, chuyến đi này sẽ không thành vấn đề.

..................

Cùng lúc này, ở một chỗ trong thế giới Thần Du Kính, thành trì to lớn, diện tích rộng mấy chục ngàn dặm, vô cùng to lớn, tường thành cao mười mấy trượng, bao bọc kín mít thành trì.

Nhìn từ xa, khí tức đồ sộ hoành tráng ập tới.

Bên trong dòng người đông đúc, chen chúc nhau đi, cười nói rộn ràng, vô cùng náo nhiệt.

Dù nói là thành trì trong Thần Du Kính, nhưng nhìn qua không khác gì thành trì bên ngoài, hàng rong cửa tiệm san sát, đường phố rộng rãi đan xen, đình đài lầu các chi chít.

Đây chính là thủ đô Thần Du Quốc, Thần Du Thành!

Không giống với thế giới bên ngoài, tông môn san sát, gia tộc vô kể, mỗi một gia tộc tông môn đều trông giữ một mảnh địa bàn, là chủ đạo mọi thứ.

Ở trong thế giới Thần Du Kính, chủ đạo tất cả là Thần Du Quốc!

Tất cả tông môn, gia tộc, đều thuộc quản lý của Thần Du Quốc, có địa vị cùng quyền lợi tuyệt đối, thống lĩnh tất cả mọi thứ!

Tục truyền, từ rất lâu trước kia, nơi này không có Thần Du Quốc, kết cấu thế giới này cũng giống bên ngoài, đều do gia tộc cùng tông môn chiếm cứ địa bàn, mỗi người làm chủ riêng.

Nhưng từ khi quân chủ Thần Du Quốc xuất thế, liền quét ngang tất cả, thống nhất Thần Du Quốc, ra lệnh một tiếng, ai dám không nghe.

Quân chủ hiện tại có tài năng kinh thiên vĩ địa, khai thiên sáng thế! Thu nạp đông đảo cao thủ phụ vụ, hình tượng vĩ đại, già trẻ đều biết, sáng tạo công đức khoáng thế, lưu truyền rộng rãi.

Dưới thống trị, Thần Du Quốc phát triển không ngừng, tiền cảnh tươi sáng!

Dù nói thế giới này vẫn tôn sùng lực lượng cá nhân, nhưng Thần Du Quốc xuất hiện, quả thật tránh cho rất nhiều giết chóc xung đột không cần thiết, quả thật là công đức vô thượng. Vật mà Dương Khai nhắc tới, chính là một cây đao, một cây đao mà hắn chưa luyện hóa xong, cơ bản không dùng tới.

Nhưng không ngờ, nó cũng thông qua Thần Du Kính, đi theo linh thể thần hồn phủ xuống nơi này!

Phát hiện này làm Dương Khai vừa khiếp sợ cũng có chút mừng rỡ, bởi vì lấy được cây đao này nhiều năm, hắn lần đầu biết thứ này lại là bí bảo thần hồn. Bây giờ có nó hộ thân, không chừng đến lúc nguy cấp sẽ có hiệu quả bất ngờ.

Tâm thần xoay chuyển, mặt ngoài Dương Khai vẫn như thường.

Cao Tuyết Đình lại liếc hắn, quan sát trình độ phòng hộ của Tử Dương Huyền Quang Tráo, khẽ gật đầu.

Dù sao không lâu trước nàng đưa bí bảo này cho Dương Khai, có thể luyện hóa thu phát tùy ý như thế trong thời gian ngắn, cũng coi như khá lắm.

Một lát sau, Cao Tuyết Đình thấy mọi người kiểm tra đã xong, mới lên tiếng:

- Tiếp theo ta dẫn các ngươi đi một chỗ, đó là nơi lịch lãm mỗi lần đệ tử Thần Điện vào đây, các ngươi ngoan ngoãn thành thật lịch lãm ở trong này, tuyệt đối không được chạy lung tung!

- Rõ! Mọi người hô to.

Nhưng mà Hạ Sanh lại nhạy cảm nhận ra, khó hiểu hỏi Cao Tuyết Đình:

- Cao trưởng lão không đi cùng chúng ta?

Nghe lời nàng nói, dường như Cao Tuyết Đình chỉ phụ trách đưa mọi người đến đó, sẽ không ở lại.

Cao Tuyết Đình lắc đầu nói:

- Ta có chuyện khác quan trọng hơn, nhưng các ngươi yên tâm, chỗ lịch lãm đó không quá nguy hiểm, chỉ cần các ngươi yên phận, sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.

- Đã rõ. Hạ Sanh nghiêm mặt gật đầu.

- Xin Cao trưởng lão yên tâm, có đệ tử ở đây, nhất định sẽ bảo đảm an toàn cho mọi người.

Cao Tuyết Đình khen ngợi nhìn hắn, vung tay hô:

- Xuất phát!

Sau đó, liền dẫn mọi người chạy đi.

Mọi người vội vàng đi theo.

Trên đường đi, ngẫu nhiên gặp mấy yêu thú chặn đường, mỗi lần như thế, Cao Tuyết Đình sẽ cho một người trong nhóm đi ra chiến đấu, để làm quen trạng thái cùng đặc điểm của sinh linh nơi này.

Các Đạo Nguyên Cảnh đều là tinh anh trong tinh anh, nói về thích ứng thì tự nhiên không bắt bẻ gì, cho nên sau 1 ngày, mọi người cơ bản không còn cảm giác khó chịu ban đầu, lúc chiến đấu có thể tự nhiên tùy ý.

Tổng thể, thì linh thể thần hồn chiến đấu, phát huy thực lực thấp hơn nhiều so với sử dụng thân thể, cũng thiếu nhiều thủ đoạn vận dụng khi chiến đấu.

Cũng khó trách, bởi vì không có thân thể, không còn bí bảo thường dùng, càng không thể sử dụng phần lớn bí thuật, lúc mọi người chiến đấu chỉ có thể dùng bí bảo thần hồn, hoặc là dùng năng lượng thần hồn tinh thuần xung kích.

Cho nên chiến đấu trong Thần Du Kính, đa số đều trực tiếp đơn giản, không có tư thế hoa hòe hay chiêu thức rực rỡ.

Dương Khai biểu hiện dị thường vượt trội trong này.

Lúc ở ngoài, người ta sẽ chú ý tu vi của hắn, Đạo Nguyên nhất tầng cảnh quả thật không đáng kể ở trong mắt cao thủ.

Nhưng ở trong thế giới là linh thể thần hồn chủ đạo, Dương Khai liền trở nên không giống những người khác.

Cường độ linh thể thần hồn của hắn, ngay cả Hạ Sanh cũng mơ hồ không bằng, càng đừng nói mấy người Tiêu Bạch Y cùng Mộ Dung Hiểu Hiểu.

Hắn vốn có tu vi thấp nhất trong mọi người, nhưng vào trong Thần Du Kính, lập tức lại trở thành người mạnh nhất... Tài năng bộc lộ như thế, muốn che giấu cũng không được.

Tương phản đột ngột rõ ràng như thế, rơi vào mắt mấy người Hạ Sanh, tự nhiên là kinh ngạc không thôi, mọi người đều tò mò, rốt cuộc hắn tu luyện lực lượng thần hồn kiểu gì, có thể tu luyện thần hồn đến cảnh giới như vậy.

Nhưng dù sao không phải đồng môn, chuyện này liên quan đến bí mật của người ta, thật không tiện hỏi.

Ngay cả Cao Tuyết Đình, cũng thỉnh thoảng toát ra thần sắc kinh dị.

Sau 1 ngày, phía trước mọi người xuất hiện dãy núi liên miên, kéo dài không biết bao nhiêu dặm.

Cao Tuyết Đình dẫn mọi người ngừng lại dưới chân núi.

- Đây là Thiên Yêu Sơn trong thế giới Thần Du Kính, bên trong vô số yêu thú, các ngươi đi vào trong đó có thể tự do săn bắt, thu hoạch căn nguyên thần hồn lớn mạnh thần thức. Nhưng mà bổn cung phải nhắc nhở các ngươi một tiếng, yêu thú trong Thiên Yêu Sơn, có một số ngay cả bổn cung cũng không chọc nổi, cho nên các ngươi đừng đi vào quá sâu, chỉ ở trong 20 ngàn dặm vòng ngoài là được, sẽ không có vấn đề gì.

Nghe nàng nói vậy, mọi người không khỏi biến sắc, nghiêm mặt gật đầu tỏ ý đã hiểu.

- Trong Thiên Yêu Sơn không chỉ có yêu thú, cũng có võ giả Thần Du Kính du lịch ở đó, nếu như đụng phải... cố gắng đừng tiếp xúc, dù có tiếp xúc, cũng đừng tiết lộ tin tức thế giới bên ngoài, điểm này rất trọng yếu! Đương nhiên, ngoài những chuyện này, còn có Hồn Ngọc Hồn Tinh mà ta đã nhắc... khối Hồn Ngọc trung phẩm của bổn cung, chính là lấy được trong Thiên Yêu Sơn.

Mọi người nghe vậy, ánh mắt sáng lên, bắt đầu ngứa tay.

- Mặt khác, linh thể thần hồn rời khỏi thân thể không được quá lâu, nếu không sẽ xuất hiện hậu họa không đoán trước. Cho nên, thời hạn lịch lãm của các ngươi trong này là 1 tháng! Sau 1 tháng, cấm chế lệnh bài trong nhà đá sẽ khởi động, đến lúc đó sẽ cưỡng chế kéo linh thể thần hồn của các ngươi ra ngoài, cho nên các ngươi phải lợi dụng tốt khoảng thời gian này.

- Trưởng lão... Bỗng nhiên Mộ Dung Hiểu Hiểu lên tiếng hỏi:

- Nếu như đụng tới nguy hiểm khó chống đỡ nổi... vậy phải làm sao?

- Trốn! Cao Tuyết Đình hàm ý sâu xa:

- Trốn không thoát thì kéo dài thời gian, kéo dài đến kỳ hạn 1 tháng. Nói đến đây, nàng quét nhìn mọi người:

- Đây là lịch lãm của các ngươi, nếu không chống nổi...

Nàng nhíu mày, không nói hết lời, nhưng mọi người đều hiểu nàng có ý gì.

Võ giả trưởng thành vốn đã đi cùng các loại nguy hiểm, cho nên mọi người đã thích ứng với tình cảnh hiện tại từ lâu, không có gì mà oán trách.

- Được rồi, bổn cung dẫn các ngươi đến đây, tiếp theo dựa vào chính các ngươi, vào đi! Cao Tuyết Đình nói rồi, phất tay với mọi người.

Mấy người Hạ Sanh nhìn nhau, gật đầu, quay người lại đi vào Thiên Yêu Sơn.

Cao Tuyết Đình đứng tại chỗ, chờ đến khi bóng dáng mọi người khuất khỏi tầm nhìn, mới lóe lên bắn về một hướng khác.

Lần này nàng vào Thần Du Kính, đầu tiên là phụ trách dẫn đường cho đoàn người Hạ Sanh, giảng giải thường thức trong này, hai là cần một nơi đặc thù để tế luyện bí bảo thần hồn của nàng.

Bí bảo thần hồn đi theo nàng nhiều năm, được nàng truyền vào Đế ý, lại dùng Đế nguyên tẩm bổ, đã sắp thăng cấp Đế Bảo.

Một món bí bảo thần hồn cấp bậc Đế Bảo, là bảo vật cực kỳ khó có, khắp cả Tinh Giới cũng không có bao nhiêu.

Đế Tôn Cảnh bình thường, trong tay có một hai món Đế Bảo tiêu tốn công sức ngưng luyện ra, nhưng mà Đế Bảo thần hồn... 99% Đế Tôn Cảnh chưa từng có được.

Nếu hành động lần này thành công, vậy Cao Tuyết Đình sẽ có được một món, đến lúc đó khi chiến đấu sẽ có thể thả sức mà tấn công, không cần lo lỗ hổng phòng thủ thần thức.

Như vậy vô hình đã chiếm lợi lớn.

Lần trước nàng vào thế giới Thần Du Kính, đã từng cứu mạng một võ giả nơi này, võ giả đó cũng là Đế Tôn Cảnh, bị một con yêu thú hung dữ truy đuổi, bị đánh trọng thương.

Cao Tuyết Đình thấy vậy, không do dự liền lên hỗ trợ, kết quả hai người hợp sức, mới đánh chết yêu thú.

Võ giả kia cảm kích Cao Tuyết Đình đại nghĩa, liền mời nàng về tông môn chơi.

Cao Tuyết Đình cũng có ý muốn tìm hiểu tin tức trong thế giới Thần Du Kính, tự nhiên là không từ chối.

Đến tông môn Đoạt Hồn Tông này, Cao Tuyết Đình mới biết, người nàng cứu là tông chủ nơi này.

Tông chủ Đoạt Hồn Tông làm người không tính là gian tà, được Cao Tuyết Đình cứu mạng, tự nhiên tôn sùng nàng làm thượng khách. Hơn nữa Cao trưởng lão thực lực không kém, người lại xinh đẹp, ngoài khí chất lạnh băng một chút, còn lại có thể coi như hoàn mỹ.

Cho nên vị tông chủ này đối đãi Cao Tuyết Đình vô cùng lễ phép, thỉnh thoảng còn ân cần thăm hỏi, muốn bắt lấy trái tim mỹ nhân.

Trong một lần trò chuyện, làm cho Cao Tuyết Đình biết trong Đoạt Hồn Tông một chỗ một chỗ gọi là Thần Ngưng Hồ, có thể giúp bí bảo thần hồn của nàng thăng cấp.

Lần này Cao Tuyết Đình chuẩn bị đi Đoạt Hồn Tông, muốn nhờ tông chủ đó cho nàng mượn Thần Ngưng Hồ sử dụng!

Theo Cao Tuyết Đình nghĩ, vốn có ơn cứu mạng, chuyến đi này sẽ không thành vấn đề.

..................

Cùng lúc này, ở một chỗ trong thế giới Thần Du Kính, thành trì to lớn, diện tích rộng mấy chục ngàn dặm, vô cùng to lớn, tường thành cao mười mấy trượng, bao bọc kín mít thành trì.

Nhìn từ xa, khí tức đồ sộ hoành tráng ập tới.

Bên trong dòng người đông đúc, chen chúc nhau đi, cười nói rộn ràng, vô cùng náo nhiệt.

Dù nói là thành trì trong Thần Du Kính, nhưng nhìn qua không khác gì thành trì bên ngoài, hàng rong cửa tiệm san sát, đường phố rộng rãi đan xen, đình đài lầu các chi chít.

Đây chính là thủ đô Thần Du Quốc, Thần Du Thành!

Không giống với thế giới bên ngoài, tông môn san sát, gia tộc vô kể, mỗi một gia tộc tông môn đều trông giữ một mảnh địa bàn, là chủ đạo mọi thứ.

Ở trong thế giới Thần Du Kính, chủ đạo tất cả là Thần Du Quốc!

Tất cả tông môn, gia tộc, đều thuộc quản lý của Thần Du Quốc, có địa vị cùng quyền lợi tuyệt đối, thống lĩnh tất cả mọi thứ!

Tục truyền, từ rất lâu trước kia, nơi này không có Thần Du Quốc, kết cấu thế giới này cũng giống bên ngoài, đều do gia tộc cùng tông môn chiếm cứ địa bàn, mỗi người làm chủ riêng.

Nhưng từ khi quân chủ Thần Du Quốc xuất thế, liền quét ngang tất cả, thống nhất Thần Du Quốc, ra lệnh một tiếng, ai dám không nghe.

Quân chủ hiện tại có tài năng kinh thiên vĩ địa, khai thiên sáng thế! Thu nạp đông đảo cao thủ phụ vụ, hình tượng vĩ đại, già trẻ đều biết, sáng tạo công đức khoáng thế, lưu truyền rộng rãi.

Dưới thống trị, Thần Du Quốc phát triển không ngừng, tiền cảnh tươi sáng!

Dù nói thế giới này vẫn tôn sùng lực lượng cá nhân, nhưng Thần Du Quốc xuất hiện, quả thật tránh cho rất nhiều giết chóc xung đột không cần thiết, quả thật là công đức vô thượng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.