Đám người Ngả Âu cũng đều là những nhân vaath rung động hoàn vũ, tâm trí chi kiên người thường khó có thể so sánh, nhưng trước mặt Doãn Nhạc Sinh lực đạo thông thiên như vực sâu kia thì năng lực bản thân tự mình vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo chỉ một thoáng đã như ánh sáng đom đóm, không đáng nhắc tới.
Sau một kích, mọi người đều không dám vọng động, sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng chí cực, cảnh giác nhìn Doãn Nhạc Sinh e sợ hắn sẽ lại một lần nữa xuất thủ.
- Thú vị đây. Doãn Nhạc Sinh cười nhạt một tiếng. - Tuy nhiên chỉ bằng lực lượng bây giờ của các ngươi đã muốn chống lại bổn toạ thì còn hơi sớm. Bổn toạ cảnh cáo các ngươi một lần cuối cùng nếu không muốn chết hãy buông lỏng phòng ngự thức hải.
- Đừng mơ tưởng.
- Ngươi giết chúng ta đi.
- Kiệt kiệt, bổn toạ cũng không làm nô bộc cho ngươi.
Đám người Ngả Âu tuy rằng cảm giác không ổn nhưng vẫn kiên định đáp lại.
- Được, nếu các ngươi một lòng muốn chết thì đừng trách sao bổn toạ lòng dạ độc ác. Doãn Nhạc Sinh ánh mắt phát lạnh, thân hình thoắt một cái đã biến mất không th, chờ tới khi hắn xuất hiện trở lại, bất ngờ đã tới trước mặt Cổ Thương Vân.
Hắn đưa ra một tay hướng đánh Cổ Thương Vân.
Trong lòng bàn tay kia hình như có sức mạnh vô cùng to lớn xoay tròn lại làm cho Cổ Thương Vân không thể sinh bất kỳ lòng phản kháng nào, liều mạng thúc giục lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3685800/chuong-1877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.