Thường Khởi dù sao và Dương Khai ở chung qua thời gian dài một ít, thần sắc khôi phục vậy. Nhanh, cười cười hỏi: "Ngươi có phải hay không có rất nhiều khó hiểu địa phương?"
"Vâng." Dương Khai gật gật đầu, "Hải Khắc gia tộc làm sao lại hai người các ngươi đã đến?"
Đang là vì có rất nhiều khó hiểu, cho nên hắn mới có thể đem hai người mang đến hỏi một chút tình huống.
Đến Lưu Viêm Sa Địa thế nhưng mà gần bốn trăm năm đến mới có một lần kỳ ngộ, Hải Khắc gia tộc là tiểu gia tộc, nhiều lắm là chỉ có hai ba cái danh ngạch, cơ duyên như vậy nên là do bổn gia trưởng lão thậm chí là gia chủ tự mình đến đây mới đúng, vô luận như thế nào vậy. Không tới phiên Thường Khởi và Hách An hai cái họ khác cung phụng.
Thường Khởi thở dài một ngụm nói: "Bọn hắn chưa người nguyện ý đến a !" Bằng không như thế nào sẽ tiện nghi chúng ta hai lão nầy."
"Ủa sao không có ai vậy đến hay sao?" Dương Khai ngạc nhiên.
Hách An cười cười, mở miệng giải thích: "Trải qua sự tình lần trước về sau, Hải Khắc gia tộc rất không thụ Ảnh Nguyệt Điện chào đón, trong tộc từ gia chủ, cho tới bình thường đệ tử, mỗi một ngày đều là lòng người bàng hoàng, rất nhiều cung phụng thậm chí cũng đã ly khai Hải Khắc gia tộc, chỉ còn lại có ta cùng lão Thường hai người chưa có chạy. Những trưởng lão kia cũng đều là bế quan không ra, không dám đơn giản ra ngoài gặp người.
"
"Sợ ta?" Dương Khai bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong-truyen-chu/4472622/hach-an.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.