Hiện tại có ba điều khiến Đức thấy bận tâm: Đầu tiên là về những bộ hồ sơ đang được “làm lại”: Đã gần hai tuần mà số hồ sơ được giải quyết chưa tới phân nửa. Nguyên do là vì Đức không đang phải “gánh” thêm việc của Khang và Hon nên anh có rất ít thời gian để kiểm tra mớ hồ sơ. Những lúc như vầy, anh thầm nghĩ rằng khả năng Dừng Thời Gian cũng có lúc hữu ích đó chứ, mà sao lâu rồi anh vẫn chưa thấy nó lại?
Tiến độ công việc có hơi chậm nhưng đó không phải điểm chính. Điều khiến Đức thấy băn khoăn là tại sao ba ngày qua, khi bước chân vào phòng làm việc là anh cứ cảm giác có gì đó không đúng. Bàn làm việc vẫn bừa bộn giấy tờ, những thùng hồ sơ chất đống trên sàn nhà, nếu chỉ nhìn thoáng qua thì không thấy có gì đặc biệt. Nhưng với Đức, một người kĩ tính, cứng nhắc và máy móc thì đã nhận ra vị trí các thùng hồ sơ có bị xê dịch đôi chút. Khi kiểm tra lại các bộ hồ sơ thì anh phát hiện thấy có vài bộ đã không để theo thứ tự.
Anh nhớ rất rõ chính tay mình đã sắp xếp những hồ sơ này vào thùng và còn kiểm tra đi kiểm tra lại hết mấy lần. Không hề nghi ngờ trí nhớ bản thân, anh tin chắc rằng có người nào đó đã vào phòng này và đụng tới đống hồ sơ, nhưng là ai mới được? Không thể nào là hai cô gái quầy giao dịch vì họ bận rộn với khách hàng suốt ngày. Kiệt ư? Có thể! Hạnh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lua-dao-tai-ngan-hang-wilshire/1986897/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.