Quả đào dùng để ủ rượu chỉ mười ngày hái là tốt nhất, qua mười ngày rồi quả đào sẽ chín, rượu ủ ra uống sẽ không ngon nữa. Hôm nay, A Khí không đi lấy củi mà lôi kéo A Ngốc mang những quả đào này đi rửa sạch, hong cho khô rồi nghiền nát thịt quả và hạt cùng với nhau, bỏ vào trong vò rượu, lại cho thêm một chút nho dại lấy từ trên núi xuống, phong kín lại, chôn xuống dưới đất.
Tròn mười bảy vò rượu khiến A Khí làm liên tục ba ngày, mỗi khi mệt mỏi, hắn liền muốn đá A Ngốc mấy cái. Hắn đã ủ rượu được năm năm rồi, tổng cộng mới làm hai mươi vò, nháy mắt liền công toi rồi.
“Đều do ngươi… vốn dĩ có mấy vò ủ năm năm rồi có thể đem bán…” A Khí quay ra trừng mắt với A Ngốc.
A ngốc giống như không có cảm thấy, ôm bình rượu từng ngụm từng ngụm uống hết, một hồi đưa bình rượu qua, thở ra mùi rượu nói: “Hết rồi.”
Vò rượu thứ mười tám, hết rồi.
“Ngươi, ngươi cái tên bại gia tử này, ta muốn chém ngươi…” tiện tay cầm cái rìu đốn củi giơ lên cao, hướng A Ngốc đuổi giết.
“Ca ca, ngươi hung dữ quá, thảo nào không ai cần…”
A Ngốc ôm bình rượu, dễ dàng né tránh, thuận lợi cầm cái xẻng, dưới sự truy sát của A Khí, lại đào lên hai bình rượu còn sót lại dưới gốc đào.
“Ngươi tên bại gia tử này, tửu quỷ, không được tái trộm rượu của ta uống…”
Từ khi A Ngốc đến, A Khí ngày một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lang-xuan/2582131/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.